ĐIỆU VALSE GIÃ TỪ - Trang 137

Milan Kundera

Điệu valse giã từ

Dịch giả: Cao Việt Dũng

Chương 4 (B)

Ngày bốn

18.
Không ai nhìn thấy ông lại gần. Ông đột nhiên hiện ra, và Ruzena, người
vừa quay đầu lại, nhìn thấy nụ cười của ông.
Ông vẫn cầm lấy tay cô, cô cảm thấy sự tiếp xúc mạnh mẽ của những ngón
tay của ông trên cổ tay mình, và cô vâng lời, tuýp thuốc rơi xuống đáy cái
túi xách tay.
- Cho phép tôi, thưa các ông các bà, được ngồi cùng bàn. Tên tôi là
Bertlef.
Không người đàn ông nào hào hứng với sự xuất hiện của người lạ, không ai
tự giới thiệu và Ruzena không có đủ kiến thức giao tiếp để giới thiệu cho
ông những người đang ngồi đây.
- Việc tôi đến bất ngờ có vẻ làm bận lòng các vị - Bertlef nói. Ông lấy
một cái ghế ở bàn bên cạnh kéo đến cạnh bàn còn trống, theo cách đó ông
chủ trì và có Ruzena ngay bên tay phải. – Xin lỗi – ông nói tiếp – Từ lâu
nay tôi có cái thói quen lạ lùng là không đến mà xuất hiện.
- Trong trường hợp đó – viên trợ lý nói – cho phép chúng tôi đối xử
với ông như một sự xuất hiện và không quan tâm đến ông.
- Tôi sẵn sàng cho phép các vị như thế - Bertlef nói và hơi cúi người
xuống – Nhưng tôi e là dù tôi có sẵn lòng thì các vị cũng không làm nổi.
Nói rồi ông quay về phía cánh cửa chiếu sáng của phòng uống cà phê và vỗ
tay.
- Ai đã mời ông đến đây, ông chủ? – người quay phim hỏi.
- Anh muốn cho tôi biết tôi không được chờ đón ở đây phải không?
Tôi có thể đi ngay cùng với Ruzena, nhưng thói quen là thói quen. Tôi đến
đây tất cả các ngày, đến cái bàn này vào cuối buổi chiều để uống một chai
rượu vang – Ông nhìn nhãn chai rượu đặt trên bàn – Nhưng chắc chắn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.