ĐIỆU VALSE GIÃ TỪ - Trang 132

ngời sáng, nhưng Jakub đã đặt một ngón tay lên môi và nói rất nhỏ bảo anh
hỏi nghệ sĩ kèn bây giờ cô y tá mà anh đã nhìn thấy ngồi cạnh một giờ
trước bây giờ đang ở đâu.
- Cậu muốn gì đây? – Skreta lầu bầu vẻ bực tức – Ruzena ở đâu à? –
Rồi anh quay sang nghệ sĩ kèn, người đang đỏ mặt vì xấu hổ và nói không
biết.
- Thế thì thôi vậy! – Jakub nói vẻ xin lỗi. – Tiếp tục chơi đi!
- Cậu thấy dàn nhạc của bọn tớ chơi thế nào? – bác sĩ Skreta hỏi.
- Xuất sắc – Jakub nói và trở lại ngồi trong phòng. Nếu anh thực sự lo
lắng cho số phận của Ruzena, anh phải khuấy trời đạp đất và thông báo cho
tất cả mọi người biết để họ tìm ra cô ta nhanh nhất có thể. Nhưng anh chỉ đi
tìm cô ta để có bằng chứng ngoại phạm trước ý thức của chính mình.
Một lần nữa anh duyệt lại trong đầu cảnh đưa tuýp thuốc đựng viên thuốc
độc cho cô gái. Điều đó có thực sự diễn ra nhanh đến mức anh không có đủ
thời gian để ý thức được không? Liệu nó có thực sự xảy ra bên ngoài anh
không?
Jakub biết là không đúng thế. Ý thức của anh không hề ngủ gật. một lần
nữa anh tưởng tượng lại khuôn mặt dưới mái tóc vàng và hiểu không phải
tình cờ (không phải vì sự gà gật của ý thức) mà anh đã đưa cho cô y tá ống
thuốc đựng thuốc độc, mà tự bản thân anh có một mong muốn xưa cũ đã
rình rập thời cơ từ nhiều năm nay, một ham muốn mạnh mẽ đến mức thời
cơ cuối cùng phải vâng lời và xuất hiện.
Anh run lên và đứng dậy khỏi ghế. Anh vừa đi vừa chạy về phía khu nhà
Karl Marx, nhưng Ruzena vẫn chưa về đến nhà.


16.
Một sự trữ tình lớn lao làm sao, một sự nghỉ ngơi lớn lao làm sao! Giờ nghỉ
giữa vở bi kịch lớn lao làm sao! Buổi chiều đầy nhục dục với ba vị thần
đồng nội mới hay ho làm sao!
Hai người đàn bà đao phủ của nghệ sĩ kèn trompet, hai niềm bất hạnh của
anh, đang ngồi đối mắt nhau, cùng uống rượu rót từ một chai và cả hai đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.