ĐIỆU VALSE GIÃ TỪ - Trang 162

ngược lại khu nhà Karl Marx, gõ nhẹ vào cánh cửa phòng Ruzena và hạ
giọng nói vào lỗ khoá, nhưng rành rọt:
- Anh đây! Frantisek đây! Em không việc gì phải sợ đâu! Em có thể
mở cửa cho anh!
Không ai trả lời.
Khi gã quay ra, người gác cửa vừa tỉnh dậy.
- Ruzena có ở nhà không? – Frantisek hỏi ông ta.
- Cô ấy không về từ hôm qua rồi – người gác cửa nói.
Frantisek đi ra phố. Từ xa gã nhìn thấy Klima đang đi vào khu tắm.


3.
Ruzena đều đặn thức dậy vào lúc năm giờ rưỡi sáng. Hôm đó, sau khi thiếp
đi một cách dễ chịu đến vậy, cô không ngủ được lâu. Cô dậy, mặc quần áo
và rón rén đi sang căn phòng bên cạnh.
Bertlef nằm bên cạnh, ông thở sâu và mái tóc ông, ban ngày lúc nào cũng
chải cẩn thận, rối bù để lộ làn da đầu màu nâu. Trong lúc ngủ, khuôn mặt
ông dường như xám hơn và già hơn. Những lọ đựng thuốc, cái nhắc nhở
Ruzena về bệnh viện, đặt trên chiếc bàn đầu giường. Nhưng không có gì
trong tất cả những cái đó làm cô thấy phiền não. Cô nhìn ông và trào lệ. Cô
chưa từng bao giờ có một buổi tối đẹp như tối hôm qua. Cô cảm thấy ham
muốn kỳ lạ được quỳ gối trước ông. Cô không làm vậy, nhưng Cô cúi
xuống nhẹ nhàng hôn lên trán ông.
Bên ngoài, khi tiến lại gần khu tắm, cô nhìn thấy Frantisek đi đến trước
mặt mình.
Ngày hôm qua, cuộc gặp gỡ này hẳn vẫn còn làm cô đảo lộn. mặc dù cô
yêu nghệ sĩ kèn trompet, cô vẫn coi trọng Frantisek. Cùng với Klima gã tạo
nên một bộ đôi không thể tách rời. Một người là hoá thân của cái thường
nhật, một người là giấc mơ, một người muốn cô, một người không muốn
cô, một người cô muốn thoát khỏi, một người cô muốn có được. Mỗi người
quyết định sự tồn tại của người kia. Khi cô quyết định là mình mang thai
với Klima, cô vẫn không xoá bỏ Frantisek khỏi cuộc đời mình, ngược lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.