ĐIỆU VALSE GIÃ TỪ - Trang 164

giờ mới sáu giờ. Anh có thể yên ổn quay về với vợ anh trên giường ấy!
Cô đóng cửa lại sau lưng, mặc chiếc áo blu trắng và nói với người đàn bà
trạc tứ tuần:
- Chín giờ em phải đi đàng này một chút. Chị có thể thay em một tiếng
được không?
- Thế là cô vẫn để bị thuyết phục – người đồng nghiệp nói giọng trách
móc.
- Không. Em đang yêu – Ruzena nói.


4.
Jakub lại gần cửa sổ và mở nó ra. Anh nghĩ đến viên thuốc màu xanh nhạt
và không thể tin mới hôm qua mình đã đưa nó cho người phụ nữ không
quen biết. Anh nhìn bầu trời xanh và hít thở không khí trong lành của buổi
sáng mùa thu. Thế giới mà anh nhìn thấy qua cửa sổ bình thường, yên tĩnh,
tự nhiên. Sự việc xảy đến ngày hôm qua với cô y tá với anh đột nhiên trở
nên phi lý và không thật.
Anh câm điện thoại và quay số khu tám. Anh xin nói chuyện với cô y tá
Ruzena ở khu phụ nữ. anh đợi rất lâu mới nghe một giọng phụ nữ. Anh
nhắc lại mình muốn gặp cô y tá Ruzena. Giọng nói kia trả lời cô y tá
Ruzena hiện đang ở bể bơi và không thể nghe điện được. Anh cảm ơn và
dập máy.
Anh cảm thấy một sự nhẹ nhõm mênh mông, cô y tá vẫn còn sống. Những
viên ned trong cái tuýp thuốc được chỉ định uống ba lần một ngày, chắc
chắn cô ta đã phải uống một viên tối qua và một viên sáng nay, và hắn cô ta
đã phải uống viên thuốc của Jakub. Đột nhiên tất cả sáng bừng trước mặt
anh, viên thuốc màu xanh nhạt, mà anh mang theo torng túi áo như vật đảm
bảo tự do của mình, là một viên thuốc giả. Bạn anh đã cho anh viên thuốc
ảo tưởng.
Chúa ơi, tại sao đến giờ anh mới có ý nghĩ này? Anh nhớ lại một lần nữa
cái ngày xa xôi khi anh hỏi bạn bè thuốc độc. Anh vừa ra khỏi nhà tù và
giờ đây anh đã hiểu, sau nhiều năm đến thế, là tất cả những con người đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.