ĐIỆU VALSE GIÃ TỪ - Trang 54

một ánh sáng xanh lét, bao trùm lên khắp căn phòng.
Đúng lúc đó, một ít nghĩ muộn màng đến với đầu ngón tay đang run rẩy
của nghệ sĩ kèn, nhắc nhở có lẽ anh đang phạm phải một sự bất nhã khi vào
nhà người khác vào giờ muôn màng như thế mà không hề được mời. Anh
sợ hãi với sự bất lịch sự của mình, quay trở lại hành lang và đóng nhanh
cửa lại.
Nhưng anh bối rối đến nỗui đáng nhẽ phải đi thì anh lại đứng lại trước
cánh cửa, cố đoán xem ánh sáng đó từ đâu đến. Anh nghĩ là người Mỹ có lẽ
đang trần truồng trong phòng ngủ và đang tắm nắng với một ngọn đèn có
tia cực tím. Nhưng cửa đã mở ra và Bertlef xuất hiện. Ông không trần
truồng, ông mặc bộ trang phục buổi sáng. Ông mỉm cười với nghệ sĩ kèn:
- Tôi rất vui vì anh đến gặp tôi. Vào nhà đi.
Nghệ sĩ kèn bước vào căn phòng, tò mò, nhưng căn phòng đã được chiếu
sáng bởi một đèn chùm bình thường treo trên trần.
- Tôi e là đã làm phiền ông – nghệ sĩ kèn nói.
- Nào nào! – Bertlef trả lời, lấy tay chỉ cửa sổ mà nghệ sĩ kèn tin là đã
thấy ánh sáng phát ra từ đó. – Tôi suy nghĩ. Chỉ có thế thôi.
- Khi đi vào, xin lỗi là đã đường đột, tôi đã nhìn thấy một ánh sáng rất
lạ thường.
- Ánh sáng? – Bertlef đáp, và ông phá lên cười – Đừng coi vụ mang
thai đó quan trọng thế. Nó làm anh có ảo ảnh đấy.
- Hoặc có thể bởi vì tôi đến từ hành lang rất tối.
- Có thể đấy – Bertlef nói – Nhưng hãy kể cho tôi nghe việc đó đã kết
thúc ra sao!
Nghệ sĩ kèn bắt đầu kể, và sau một lúc Bertlef ngắt lời anh:
- Anh có đói không?
Nghệ sĩ kèn bảo có và Bertlef lấy ra từ một chiếc tủ một hộp bánh, một hộp
jambon và bắt đầu mở hộp.
Klima vần tiếp tục kể, anh ngấu nghiến bữa tối và nhìn Bertlef vẻ dò hỏi.
- Tôi nghĩ tất cả sẽ ổn thôi – Bertlef nói, vẻ động viên.
- Thế theo ông, thằng cha đợi chúng tôi gần xe là ai?
Bertlef nhún vai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.