ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 104

người muốn giết mình, còn nói tận mắt nhìn thấy hung thủ. Tất cả mọi người
đều coi bà là kẻ điên, cũng không ai để ý; nghe nói bà hình như rất thích đi
miếu, miếu nào cũng đi, thỉnh thoảng còn ngủ lại đó luôn, thế nên gần như
không về nhà.

Ở ít nhất thì ở trong góc không cần Thượng Hải chỉ có miếu thờ là nhiều
nhất, nếu muốn tìm từng chỗ một thì không biết phải tìm đến khi nào.

Đầu Thẩm Ngọc Thư lại bắt đầu đau, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, hắn xoa
xoa gáy, nhìn sắc trời đã tối, đành phải từ bỏ việc tìm kiếm, dắt Trường Sinh
đến phố đồ ăn để ăn cơm chiều.

Trong chuyến đi tới Miếu Thành Hoàng, người thu hoạch lớn nhất chính là
Trường Sinh và thú cưng của nó, cả hai đều được ăn uống no nê, khi theo
Thẩm Ngọc Thư tới nhà của Đoan Mộc Hành ở đường Kim Thần Sư, cả hai
đều cảm thấy mỹ mãn.

Thẩm Ngọc Thư thì không dám thả lỏng, hắn lo có nguy hiểm, sau khi tới
nơi bèn kéo tất cả rèm xuống, chỉ bật một chiếc đèn bàn nhỏ.

Căn nhà này được xây theo kiến trúc phương Tây, không quá oi bức, Thẩm
Ngọc Thư đưa Trường Sinh đi tắm, rồi tìm chiếu trải lên sô-pha cho nó nằm
ngủ, bản thân thì ngồi bên cạnh quạt cho nó, không bao lâu sau, Trường
Sinh và Củ Lạc đều ngủ thiếp đi.

Đợi Trường Sinh ngủ say, Thẩm Ngọc Thư đi lấy khăn bông xấp nước lạnh,
áp lên gương mặt sưng vù của mình, sau đó lôi chồng báo ra xem lại một lần
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.