ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 106

"Không đâu."

"Có đấy, ba em cũng đã nói như vậy, nhưng ông ấy không trở về nữa ..."

Bởi vì sợ hãi, Trường Sinh nắm rất chặt tay áo Thẩm Ngọc Thư, Thẩm Ngọc
Thư sợ những kẻ đó lập tức lao vào, nhưng cũng không thể để thằng bé thế
này được, đang sốt ruột thì nhìn thấy sóc con chạy vòng vòng dưới chân,
hắn cầm lấy Củ Lạc, đưa cho Trường Sinh, an ủi: "Anh hứa với em, nhất
định sẽ không có chuyện gì, em và Củ Lạc ngoan ngoãn ở lại đây, anh sẽ
quay lại rất nhanh thôi."

Sóc con dùng chân túm lấy Trường Sinh, để ôm nó, Trường Sinh đành phải
buông lỏng tay ra, lại dặn dò: "Vậy Thẩm ca ca phải cẩn thận."

Thẩm Ngọc Thư gật gật đầu, đóng cửa tủ lại, sờ lên khẩu súng bên hông.

Để đề phòng bất trắc, lần này hắn đã chuẩn bị súng, nhưng không đến lúc
nguy cấp hắn không muốn dùng đến, hắn nhìn xung quanh, bộ giáp và kiếm
phươngTây được đặt ở góc phòng lọt vào mắt hắn, Thẩm Ngọc Thư rút
thanh kiếm ra, đi ra khỏi phòng, chuẩn bị tư thế đón địch.

Phía dưới lầu truyền đến tiếng bước chân, Thẩm Ngọc Thư ghé đầu ra khỏi
lan can cầu thang thăm dò, thấy phía dưới có bốn, năm người, tất cả đều mặc
đồ đen bịt mặt, trong đó một người còn cầm súng.

Tưởng tượng đến những thiệt hại nếu xảy ra nổ súng ở đây, Thẩm Ngọc Thư
thầm xin lỗi Đoan Mộc Hành, sau đó cầm lấy một bình sứ trang trí trên hành
lang, ném về phía đám người kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.