ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 108

Ít nhất thì ở trong góc không cần phải lo lắng kẻ địch từ hai phía, có thể tạm
thời đối phó được.

Nhưng Thẩm Ngọc Thư đã xem nhẹ sự xảo trá của đối phương, tên kia lại
cầm ghế quật về phía hắn, nếu hắn không rút khỏi góc tường, đầu và vai thế
nào cũng bị đập trúng, Thẩm Ngọc Thư lại đành phải trốn ra sau giàn hoa,
cái ghế quật vào tường, phát ra âm thanh nặng nề.

"Giao đồ ra đây!" Lại có tên quát.

Thẩm Ngọc Thư tối qua vừa bị đuối nước thiếu chút nữa thì mất mạng,
thương tích trên người còn chưa lành, bị bọn chúng bám riết, có chút không
trụ nổi, đành phải nói: "Các người lui ra đã, rồi ta mới giao đồ."

Hắn giả vờ móc túi áo, thực tế là rút súng ra, có điều tên kia cũng không dễ
gạt, chúng không cho hắn cơ hội hồi sức, lại tiếp tục vung cái ghế đã gãy
nửa về phía hắn.

Xem ra bọn chúng cũng không nôn nóng muốn lấy mạng của hắn, chỉ là
muốn hắn tạm thời mất đi khả năng phản kháng.

Nhưng ghế không chạm đích, nó bị chặn lại giữa chừng, tiếp đó trong bóng
đêm vang lên tiếng xương cổ tay bị bẻ gãy, chỉ nghe thôi đã thấy đau rồi,
Thẩm Ngọc Thư không khỏi thầm cầu nguyện bản thân đừng bị rơi vào tình
huống này.

Tên kia cũng có thể coi là một nam tử hán, xương cổ tay bị gãy mà hắn nhịn
được không phát ra tiếng kêu thảm thiết, còn định giơ chân công kích, bị đối
phương cho một một quyền vào ngực, đánh văng ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.