ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 110

"Ta chỉ đang thực hiện lời hẹn của mình thôi, ngươi còn thời gian một ngày."

Cái gì? Còn một ngày? Đừng bảo hôm qua mới giao hẹn đã tính luôn là một
ngày rồi nhé?

Không biết có phải lúc đuối nước đã uống quá nhiều nước hay không, tư duy
của Thẩm Ngọc Thư có chút không theo kịp, hắn rất muốn bắt chước khẩu
khí của Tô Duy hỏi: lão huynh, thầy dạy môn toán của huynh là giáo viên
thể dục à?

Bên ngoài vang lên tiếng vật lộn và tiếng súng, sau đó có người lao vào, kêu
lên: "Anh, anh có sao không?"

Là Lạc Tiêu Dao tới, Thẩm Ngọc Thư lên tiếng đáp lại, hắn định giải thích
với Kim Lang thì quay đầu lại đã thấy cửa sổ đối diện mở tung, rèm cửa bị
gió mùa hạ thổi phất phơ, còn bóng dáng Kim Lang thì đã không thấy đâu
nữa.

Thật là thần long thấy đầu không thấy đuôi, bị một người đáng sợ như vậy
bám theo, sao có thể thản nhiên được.

Lại có hai người nữa chạy vào, là Đoan Mộc Hành và Vân Phi Dương, Đoan
Mộc Hành bật đèn lên, quan sát Thẩm Ngọc Thư.

"Cậu thế nào rồi? Có bị thương không?"

Thẩm Ngọc Thư định nói không sao thì cảm thấy cánh tay đau buốt, hắn cúi
đầu nhận ra, vừa rồi trong lúc vật lộn, cánh tay phải bị dao rạch một vết lớn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.