ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 111

máu tươi theo cánh tay nhỏ xuống, cũng may là vết thương không sâu.

Lạc Tiêu Dao cũng đã nhìn thấy, vội vàng giúp hắn kiểm tra vết thương,
quay sang quát Đoan Mộc Hành: "Đươngnhiên là bị thương, anh xem máu
chảy thành dòng đây này, mau chạy đi tìm thuốc và bông băng đi."

Đoan Mộc Hành không thường lui tới chỗ này thế nên trong nhà có bông
băng nhưng không có thuốc, hắn đành phải tháo bình thuốc vẫn luôn đeo
trên cổ xuống, bên trong là thuốc trị thương.

Bình thuốc kiêm bùa hộ mệnh này thực ra là của Lạc Tiêu Dao, lúc trước bị
hắn cố tình chiếm lấy, về sau mặc cho Lạc Tiêu Dao có năn nỉ đến thế nào,
hắn cũng đều không trả. Lạc Tiêu Dao còn tưởng hắn đã ném đi, không ngờ
hắn vẫn luôn mang theo bên mình, không khỏi sửng sốt, có điều ngại người
khác ở đây nên đành nhịn không mắng hắn, xé băng gạc ra cầm máu cho
Thẩm Ngọc Thư trước.

Thẩm Ngọc Thư ngăn cậu ta lại, nói: "Trường Sinh còn ở trong ngăn tủ, đi
xem nó thế nào đã."

Hắn chạy lên tầng hai, trong phòng tối đen, không có một tiếng động nào.

Thẩm Ngọc Thư bật đèn lên, chạy đến trước ngăn tủ, mở ra.

Trường Sinh hai tay ôm đầu gối co ro bên trong, cả người run lẩy bẩy, nhưng
lại cắn răng không rên một tiếng, Thẩm Ngọc Thư xuất hiện cũng không hề
phản ứng, sóc con không biết có phải bị cậu chủ nhỏ dọa không mà không
gặm hạt thông nữa, lặng lẽ ngồi xổm một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.