ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 105

Đêm dần dần khuya, Đoan Mộc Hành còn chưa trở về, Thẩm Ngọc Thư có
chút lo lắng, nên biết rằng đám người đó không phải mấy kẻ đầu đường xó
chợ, chúng đã dám ngang nhiên nổ súng trên sông Hoàng Phố, đươngnhiên
sẽ không kiêng nể thân phận của Đoan Mộc Hành, có khi còn cho rằng sự
tồn tại của Đoan Mộc Hành gây trở ngại cho mình, nhân cơ hội này xử lý
luôn.

Xa xa truyền đến tiếng điểm canh, Thẩm Ngọc Thư định thần lại, nhìn thời
gian, đang nghĩ xem có nên nghỉ ngơi một chút hay không thì trong sân chợt
loáng thoáng có tiếng sột soạt, hắn giật mình, lập tức tắt đèn, đến bên cửa sổ
nhìn ra bên ngoài qua khe hở của tấm rèm, quả nhiên thấy trong sân có mấy
bóng người đang di chuyển.

Không ngờ hành tung lại bị phát hiện.

Thẩm Ngọc Thư trở lại bên sô-pha, Trường Sinh giật mình tỉnh giấc, dụi dụi
mắt định ngồi dậy, Thẩm Ngọc Thư đặt tay lên miệng làm động tác im lặng,
bế nó lên, đưa tới chiếc tủ gỗ ở góc phòng.

Đó là một cái tủ đặt đồ trang trí, bên trên có bày mấy cuốn sách và đồ cổ,
phía dưới là ngăn tủ hai cánh, Thẩm Ngọc Thư lúc mới đến đã kiểm tra, xác
định trong đó không để đồ gì cả, có thể dễ dàng nhét một đứa bé vào.

Hắn bảo Trường Sinh chui vào ngăn tủ, nhỏ giọng nói: "Có người tới, em
trốn ở đây, cho dù xảy ra chuyện gì cũng không được ra nhé."

Cậu bé có chút hoảng sợ, ngơ ngẩn nhìn hắn không nói lời nào, Thẩm Ngọc
Thư đang định đóng cửa tủ thì ống tay áo bỗng nhiên bị nó túm lấy, nước
mắt lưng tròng nói: "Thẩm ca ca đừng đi, sẽ chết đấy sẽ chết đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.