ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 129

"Bà vẫn luôn tá túc trong miếu, ngoài việc sợ hãi sự thật của vụ huyết án, thì
còn có một phần là vì hổ thẹn, muốn nhờ tới thần linh để tâm được an.
Nhưng bà có nghĩ rằng, khi sự thật không được làm sáng tỏ thì người vô tội
sẽ mãi mãi phải gánh tội trên lưng, trong lòng bà cất giấu sự thật nặng nề
như vậy, thật sự có thể tĩnh tâm sao?"

Không biết bà Thôi có đang nghe hay không,

Thẩm Ngọc Thư nói xong rất lâu, bên trong một chút tiếng động cũng không
có. Đoan Mộc Hành dùng ánh mắt hỏi hắn nên làm thế nào bây giờ, Thẩm
Ngọc Thư cũng không biết, hắn rất giỏi giải quyết nghi án, nhưng đối mặt
với sự im lặng của một bà lão đơn côi, bất luận là dùng kế sách hay cưỡng
bức cũng đều vô dụng.

Có phải là nên từ bỏ hay không?

Trong lòng Thẩm Ngọc Thư nảy ra ý niệm này.

Thực ra hắn đã suy luận ra nội tình vụ án, nhưng thời gian đã lâu, không có
chứng cứ có thể chứng minh suy luận của hắn, thế nên hắn cần nhân chứng,
như vậy án oan mới có thể được lật lại.

Nhưng hắn không thể yêu cầu một bà lão đã từng tìm đường sống trong chỗ
chết phải đối mặt với cảnh tượng đáng sợ lúc đó một lần nữa, hắn hy vọng
có được sự giúp đỡ, nhưng không thể ép buộc người khác.

Thẩm Ngọc Thư nhìn Đoan Mộc Hành lắc lắc đầu, ý bảo rời đi, Đoan Mộc
Hành lại không nhân từ như hắn, sự tình đã tới nước này, hắn tuyệt đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.