ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 128

Trong phòng không có tiếng đáp lại, Thẩm Ngọc Thư nghiêng tai lắng nghe,
mơ hồ nghe được tiếng thở dốc nặng nề của bà, hắn nói: "Kim Lang không
phải hung thủ, đúng không?"

Bà Thôi phát ra tiếng kêu kinh hoàng, có điều vẫn không trả lời hắn, Đoan
Mộc Hành nhìn đồng hồ, thời gian rất gấp, hắn không muốn chờ tiếp, đưa
tay định gõ cửa thì bị Thẩm Ngọc Thư ngăn lại, ý bảo hắn tạm thời đừng
nóng nảy.

Thẩm Ngọc Thư lại tiếp: "Căn cứ vào manh mối mà hồ sơ vụ án cung cấp,
hung thủ thực sự là một người khác, bà Thôi, sau khi vụ án xảy ra bà im
lặng không hề nói gì, không phải vì sợ hãi, mà là không muốn nói ra hung
thủ thực sự đúng không?"

Không ai để ý đến hắn, Thẩm Ngọc Thư không kìm được bắt đầu nghĩ xem
liệu phương thức tiếp cận của mình có vấn đề không.

Có lẽ hắn thật sự chỉ thích hợp giao tiếp với thi thể, bởi vì thi thể sẽ không
có tình cảm và tâm lý phức tạp như người sống.

Lúc này hắn mới hiểu được có Tô Duy tốt đến thế nào, Tô Duy có một bản
lĩnh mà hắn vĩnh viễn không học được, đó là có thể dễ dàng khiến người
khác bỏ đi đề phòng, hôm nay nếu có cậu ấy ở đây, nhất định tất cả sẽ đơn
giản hơn nhiều.

Ánh mặt trời chênh chếch chiếu lên má, khiến Thẩm Ngọc Thư cảm nhận
được sự oi bức của thời tiết, cũng như đang nói với hắn rằng thời gian đang
trôi đi từng chút một, bọn họ không thể cứ ở mãi chỗ này, cho nên hắn do dự
một lúc rồi ra độc chiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.