ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 31

“Này, ông chủ ông chủ, họ giựt mất đèn. Sịt sịt! Con vện con xồm đâu, ra
giữ chặt lấy người này!”
Hai con chó xồm nhẩy lên cổ tôi, đè ngửa tôi xuống đất, đèn phụt tắt, và
tiếng cười của ông Hy và anh chàng Hạ làm tôi tức lộn ruột. Cũng may mà
hai con chó không muốn nuốt sống tôi, nhưng chúng cũng không muốn tôi
hồi sinh, thành thử tôi cứ phải nằm ở đất mãi cho đến khi bọn người nhà
chịu ra đánh tháo cho tôi. Lúc đó người tôi run lên vì tức, tôi quát họ phải
để tôi đi, nếu họ giữ tôi lại một phút nữa thì xẩy ra chuyện gì họ phải chịu
trách nhiệm.
Tôi vùng vằng mạnh quá thành thử bị chẩy máu mũi. Ông Hy lại càng cười,
tôi lại càng nguyền rủa. May có chị Dị

[9]

, mụ quản gia lực lưỡng, chạy ra

xem việc gì. Chị tưởng ai đánh tôi chẩy máu. Không dám nói động đến ông
chủ, mụ quay lại anh chàng Hạ:
“Này, cậu Hạ. Cậu định giết người ngay ở trước cửa nhà à?”
Mụ bảo tôi vào nhà để mụ chữa cho. Mụ té nước lạnh vào cổ tôi rồi đưa tôi
vào trong bếp. Ông Hy theo sau, vẻ vui cười chốc lát biến ngay, và nét mặt
ông lại trở lại đăm chiêu như thường.
Tôi thấy khó chịu, đầu choáng váng. Thành thử tôi bó buộc phải ở lại. Ông
Hy bảo chị Dị cho tôi một cốc rượu mạnh rồi đi sang buồng khác. Chị Dị
lấy làm thương hại cho cảnh ngộ tôi, chị đi lấy rượu đưa tôi uống cho tỉnh
rồi dẫn tôi đến phòng ngủ.

Chú thích:

[1]

Heathcliff

[2]

Heathcliff

[3]

Lockwood

[4]

Joseph

[5]

Cách hồi xảy ra chuyện này 300 năm (tất cả các chú thích trong truyện

này đều của dịch giả)

[6]

4 miles (1 dặm Anh) trong nguyên tác, đổi ra cây số để tiện cho độc giả

(1 mile = 1,6 km)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.