ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 85

Liên trả lời ngập ngừng:
“Tôi bị ướt, tôi bị lạnh, thế thôi.”
Thấy Hạnh vẫn điềm nhiên, tôi kêu lên:
“Cô ấy khó chịu lắm. Cô ấy cứ đứng dầm mưa suốt cả trận mưa đêm qua,
rồi cứ thế ngồi đây suốt đêm, tôi không thể làm thế nào cho cô ấy nhúc
nhích.”
Hạnh nhìn chúng tôi ngơ ngác:
“Suốt đêm? Cái gì khiến nó không ngủ? Chắc không phải vì sợ sấm chứ?
Hết sấm sét từ mấy giờ đồng hồ rồi còn gì?”
Cả hai chúng tôi đều không muốn để lộ việc Hy đi vắng, chừng nào mà
chúng tôi còn có thể dấu được. Tôi trả lời là tôi không hiểu sao cô ấy lại dở
chứng. Còn Liên thì im lặng. Buổi sáng mát lạnh. Tôi kéo chiếc cửa sổ mắt
cáo, và căn phòng thoảng ngập hương thơm của khu vườn ngoài kia đưa
vào. Liên cằn nhằn tôi:
“Vú Diễn, vú có đóng ngay cửa lại không, tôi đang rét run đây này.”
Hai hàm răng đánh vào nhau lập cập, Liên co ro ngồi sát vào gần hơn đống
than đã sắp tàn.
Hạnh cầm lấy cổ tay Liên:
“Cô ấy ốm đây mà. Có lẽ vì thế cô ấy không muốn đi ngủ. Nhưng vì cớ gì
Liên lại ra mưa?”
Bác Dọi nhân lúc chúng tôi lưỡng lự liền oang oang lên:
“Chạy theo trai ấy chứ còn làm gì? Nửa đêm đi ngao du ở ngoài cánh đồng
với ông Hy quỷ nhà trời. Nếu tôi là cậu chủ tôi tống cổ đi hết là xong.
Không có ngày nào cậu chủ đi vắng là cậu Kha không lò dò đến. Còn vú
Diễn nữa, gái đâu mà thế! Vú ấy rình rình, hễ cậu chủ vào cửa này thì cậu
Kha chuồn ra cửa khác, tôi thấy cậu Kha lúc đến lẫn cả lúc về, vú chạy bổ
vào phòng báo tin ngay khi có tiếng chân ngựa của cậu chủ lộp cộp trên
đường.”
Liên kêu lên:
“Im đi cái thứ nghe trộm ở cửa. Đừng có nói hỗn trước mặt tôi. Anh Hạnh
ạ, cậu Kha hôm qua đến bất thần chính tôi bảo cậu ấy đi vì tôi biết anh
không thích gặp cậu ta lúc anh say.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.