ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 98

bác sĩ, Sa kêu lên ngay rằng sức khỏe nàng tốt lắm, chỉ vì sự nghiệt ngã của
Liên làm nàng đau khổ. Liên lấy làm kinh ngạc về sự vu khống đó, cũng
kêu lên:
“Vì cớ gì cô lại bảo tôi khắc nghiệt với cô. Cô nghĩ quẩn rồi. Tôi khắc
nghiệt với cô hồi nào, nói thử tôi biết.”
Sa rên rỉ:
“Hôm qua và bây giờ.”
“Hôm qua! Về chuyện gì?”
“Trong lúc đi chơi ở rừng cỏ: chị bảo tôi muốn đi đâu thì đi, còn chị ngao
du với Hy.”
Liên cất tiếng cười:
“Thế mà cô bảo là nghiệt ngã à? Tôi không có ý gì nói bóng gió là cô đi
như thế quấy rầy chúng tôi. Cô cùng đi hay không, chúng tôi không để ý
mảy may. Tôi chỉ tưởng rằng câu chuyện của Hy không có gì lý thú đối với
cô.”
Sa vừa khóc vừa nói:
“Đâu có phải thế! Chị bảo tôi đi chính vì chị biết là tôi thích ở lại.”
“Này cô Sa, để tôi nhắc lại từng tiếng một câu chuyện chúng tôi nói, rồi cô
chỉ cho tôi biết những chỗ nào có thể làm cho cô vui thích.”
“Tôi không cần gì câu chuyện. Tôi muốn đi với...”
Thấy Sa ngập nhừng không nói hết câu, Liên nói:
“Cái gì cơ?”
Sa nói tiếp:
“Đi với anh ấy. Tôi không muốn lúc nào cũng bị đuổi ra rìa. Chị như một
con mèo giữ đĩa cá, chị, chị chỉ muốn một mình mình được yêu.”
Liên kinh ngạc kêu to:
“Đừng hỗn, khỉ tàu ơi! Tôi không thể tưởng tượng lại có sự ngu ngốc như
vậy. Không thể tưởng tượng rằng cô lại coi Hy như một người dễ thương!
Tôi mong rằng tôi vừa nghe lầm...”
“Không, chị không nghe lầm.
Sa trả lời như vậy và để mặc nỗi lòng bộc lộ:
“Tôi yêu Hy, yêu hơn cả chị yêu anh Kha. Hy cũng có thể yêu lại tôi nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.