ĐỊNH MỆNH - Trang 162

Thúy hỏi em:

- Em đi học xa như vậy, em không nhớ chị và cháu bé sao?

- Em nhớ lắm chớ cả anh Tấn nữa, nhưng em đ ixa vài năm em sẻ về.

Chị bây giờ đang sống trong hạnh phúc, bên chị có anh Tấn và cháu bé, sự
có mặt của em tuy cần nhưng khôg đến nổi cần thiết như ngày trước, vì vậy
em xin chị được lo cho sự nghiệp của người con trai … Em qua Úc học về
ngành kỹ sư canh nông hay hóa học...

Thúy nói:

- Chị nói chơi vậy thôi, chớ em đi du học được chị mừng lắm. Em học

thành tài thì chị được vẻ vang. Sau nầy nếu gặp chuyện không may thì chị
sẽ về sống với em …Như vậy chị có chổ nương thân.

- Sơn nói:

- Chị lại nói chuyện bậy bạ rồi. Anh Tấn mà nghe được chắc anh ấy

buồn lắm. Chị đang sống hạnh phúc như thế nầy, tại sao chị lại nghĩ đến
chuyện không may.

- À, nhắc đến anh Tấn, chị nhớ lại dường như anh ấy muốn cho em

học y khoa để trở thành một bác sĩ nếu học y khoa thì em có thể học ở đây.

- Em muốn xin học bỗng để đở tốn kém của anh Tấn. Lại nữa các bạn

của em nói là qua Úc học, mình có thể vừa học, vừa làm thêm và kiếm
được tiền để sau nầy lập gia đình. Em cũng đã lớn rồi, em phải nghĩ đến
việc tự lập, chớ chẳng có thấy anh Tấn yêu thương rồi cứ sống bám vào anh
ấy nữa hay sao chị?

- Em nghĩ như thế rất phải. Nhưng anh Tấn là người tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.