ĐỊNH MỆNH - Trang 232

Thúy nhìn Tấn và hỏi:

- Kìa, sao anh nói như vậy? Anh thường giúp đỡ người nghèo, tâm

nguyện của anh là như vậy mà? Chính với tâm nguyện ấy, em và Sơn mới
được anh giúp đỡ. Với người xa lạ anh còn không tiếc của, tiếc công thì với
họ hàng, bà con làng nước, lẽ nào anh lại hẹp hòi anh Tấn? Hai bác đã ăn
năn nhiều về chuyện trước kia đối xử tệ với anh.

Tấn cúi đầu suy nghĩ, đoạn nói:

- Nhưng anh vẫn không quên được chuyện cũ. Anh xin ngày mai anh

đi xem đất với bác Cả.

- Đất gì, ở đâu?

- Người ta bán mấy mẫu đất ở làng bên cạnh, bác khuyên nên mua để

sau này có tiền về đây cất nhà.

- Vậy thì ngày mai anh cho em cùng đi, bé Lộc ở nhà với chị vú.

Tấn nói:

- Cũng được

Ngày hôm sau, Thúy và Tấn dậy sớm đưa ông Cả đi qua làng bên

cạnh. Họ đi từ lúc sáng tinh sương. Vì Tấn còn định ghé thăm mấy nhà
quen với cha Tấn lúc trước. Mãi đến chiều tối Tấn mới về đến nhà. Vừa
nghe tiếng xe của Tấn, bà Cả và cô Năm vội vàng chạy ra và mạnh ai nấy
rối rít:

- Ở nhà có chú Tư về thăm.

- Anh Tư về lúc mười giờ, anh đợi đến trưa không thấy anh Cả và

cháu Tấn về nên anh lên tỉnh và hẹn đến mai trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.