ĐỊNH MỆNH - Trang 260

Thúy kêu lên:

- Lão Châm vừa đến đây, lão hăm dọa bắt bé Lộc.

- Anh đã biết tất cả rồi. Anh về đây khi ông ấy vừa lọt vào nhà. Anh

đã nghe tất cả. Nhưng mà em không thể nào lừa gạt lão ấy được. Thế nào
lão cũng khám phá ra bé Lộc là con của lão.

Thúy nói giọng quả quyết:

- Dù là con của lão, dù lão có khám phá ra cái chuyện ấy, em cũng

không bao giờ giao bé Lộc cho lão. Bé Lộc là con của em, em không còn
hy vọng sanh đẻ nữa.

- Thì em cứ giữ nó, và làm sao để ông ấy đừng đến đây phá rầy thì

thôi. Thú thật với em lúc nãy nếu anh không dằn được thì anh đã nhảy ra
cho lão ta một trận đòn rồi.

Thúy thở dài:

- Nhưng lão lại là chú của anh.

Tấn giận dữ:

- Chú bác gì? Họ tử tế gì với anh? Ông bác thì cướp giật gia tài của

ông bà để lại, còn chú thì từ đâu mang xác đến phá tan hạnh phúc của anh,
anh còn gì nữa để sống?

Nói đến đây Tấn xúc động quá, cúi đầu mà hai hàng nước mắt chảy

dài. Thúy cũng biết Tấn đau khổ lắm, Tấn đã yêu Thúy như thế nào, vậy
mà từ khi hay biết ông Châm là người làm hại cuộc đời Thúy thì Tấn bỗng
trở nên dè dặt không còn muốn gần Thúy, chuyện vợ chồng như chấm dứt
từ hôm ấy.

Thúy đi lại để tay lên vai Tấn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.