ĐỊNH MỆNH - Trang 263

- Thế bây giờ tại sao em đi thăm.

- Tại em đang có chuyện buồn. Trước khi gặp anh, đời em chỉ có hai

người thân là chị Ngọc và em Sơn. Em Sơn thì bây giờ đang ở xa. Nhưng
em không gặp chị Ngọc.Em không ngờ em về sớm.

Tấn như nhớ ra:

- Anh thật có lỗi với em. Tháng này anh chưa gửi tiền cho cậu Sơn.

Thúy chua xót nói:

- Nhưng Sơn có đủ tiền để xài.

Lúc ấy, Thúy bỗng nghĩ đến chuyện phải viết thư kể hết cho Sơn biết

và chờ ý kiến của Sơn.

Tấn nói:

- Lúc nãy khi về đây anh nghe chị bếp nói mấy hôm nay chị không đi

chợ.

- Vì ở nhà còn thức ăn... Lại nữa, anh không ăn cơm nhà thì chợ búa

làm gì?

- Nhưng còn bé Lộc, phải lo cho bé Lộc.

Thúy nói giọng buồn bã:

- Bây giờ thì em cũng không còn thiết gì đến bé Lộc. Tội nghiệp nó,

nó đâu có tội tình gì? Nhưng em không thể xa nó. Các bác sĩ đều nói rằng
em không còn hy vọng sanh đẻ nữa. Vì lẽ đó mà em bám víu lấy nó. Đó là
tình mẫu tử thiêng liêng mà bất cứ người đàn bà nào cũng không thể làm
khác được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.