ĐỊNH MỆNH - Trang 305

- Tôi là con một gia đình công chức, không giàu có nhưng đủ ăn.

Nhưng chẳng may cha tôi bị tai nạn lưu thông trở thành tàn tật. Mẹ tôi lo
làm lụng nuôi hai chị em tôi, nhưng rồi cũng qua đời khi cha tôi mất. Tôi
phải bỏ học đi làm nuôi đứa em trai. Rồi tôi có chồng, chồng tôi là người
rất tốt, anh hứa giúp em tôi đi học và không cho tôi đi làm. Nhưng khi tôi
có thai thì anh ấy tử trận…Chị em tôi lao đao lận đận từ khi ấy… May sao
em tôi xin được học bổng đi Úc, tôi thì đến nương náu với một người bạn,
may vá qua ngày. Nhưng khổ nỗi tôi còn trẻ, nhiều người cứ theo chọc
ghẹo, và đôi khi họ còn hổn ẩu, vô lễ. Tôi mới viết thư than phiền với em
trai tôi. Nào ngờ em tôi bên ấy lại quen thân với cô Ngọc Hoa.

- Thì ra là. Chắc chị Hai may vá khéo lắm phải không?

- Cũng biết chút ít thôi.

- Còn nấu nướng?

- Cũng có biết đủ dùng.

- Dì tôi thích ăn ngon. Ai làm bếp dở, dì ghét lắm. Dì nói có thức ăn

mà không biết nấu là vụng về. Dì lại thích ăn vặt, bánh trái cả ngày. Khi
nào rảnh tôi lại đây làm cho dì một cái bánh kem hay một ổ bánh bông lan,
dì tôi chịu lắm.

- Vậy thì tôi có thể làm vừa ý bà chủ.

- Chị cũng biết làm bánh phải không?

- Vài thứ thường dùng vậy mà.

- Ở đây có máy may, có lò làm bánh… Dì tôi ngày trước cũng khéo

lắm, bây giờ hơi lớn tuổi nên làm biếng. Cũng thì hai chị em, mà dì tôi đây
có chồng giàu, rồi chồng chết. Mẹ của tôi có chồng nghèo, cũng lại chết
sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.