ĐỊNH MỆNH - Trang 332

Hai anh em dùng cơm tối và Tấn kể Sơn nghe về tài bói bài của người

bạn, đoạn nói:

- Theo lời người bạn ấy thì anh chị phải xa nhau một thời gian.

- Xa nhau một thời gian nhưng sau đó có hợp lại không?

- Theo lời ông ta, có lẻ hợp lại ….

Tấn nói xong nhìn lên và nói:

- Nếu cậu chịu giúp tôi. Hôm qua tôi có đến thăm chị Ngọc vừa lúc

cậu mới ra về nhờ vậy tôi biết hôm nay thế nào cậu cũng đến thăm tôi. Chị
Ngọc đã hứa giúp tôi, nếu bây giờ cậu cũng sẵn lòng giúp thì...

- Em lúc nào cũng sẵn sàng giúp anh, em biết anh là người tốt...

Nhưng chị em đã muốn vậy thì phận làm em không dám làm trái ý chị. Lại
nữa chị Thúy ra đi như vậy rất phải, rất hay để anh có thì giờ suy nghĩ kỹ
lại. Chị Thúy nói chỉ vì yêu anh mà ra như vậy. Vì chị không thể có con
được nữa. Chị không muốn anh bị thiệt thòi.

- Những chuyện ấy đều vô lý, anh cũng vô lý nữa. Anh cần gặp Thúy

để xin lỗi và nói cho Thúy hiểu anh đã ăn năn nhiều rồi.

Hôm ấy Sơn được ăn canh chua cá lóc, cá chẽm chưng chua ngọt,

chem chép xào thơm. Những món vừa miệng và có mùi vị quê hương. Chị
bếp hứa ngày mai sẽ làm chả giò và nấu cháo gà cho Sơn ăn.

Cơm nước xong, Tấn đưa Sơn đi xem hát. Tấn nói:

- Đã lâu lắm hôm nay anh mới cảm thấy một chút vui vẻ. Em đến đây

ở với anh là em thể cất thân tình lắm đấy. Nếu em về đây mà không thăm
anh thì anh sẽ khổ sở và xem đấy là một hình phạt lớn đối với anh. Nhưng
em đã đến, tức đã hiểu anh. Như thế cũng an ủi cho anh nhiều lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.