ĐỊNH MỆNH - Trang 336

- Còn cô Phương?

- Cô ấy cả tuần nay ngày nào cũng qua đây hỏi thăm em, chị phải nói

dối em đi Vũng Tàu với mấy người bạn. Em lại tủ lạnh mà xem, trái cây cô
ấy mua cho em đầy tủ, chưa ai ăn.

Bé Lộc ôm lấy Sơn và reo ầm lên:

- Cậu Sơn! Cậu Sơn!

Thằng bé chỉ trông có người đùa giỡn. Sơn ẵm nó lên hôn rồi đi lại mở

tủ lạnh lấy cam cho nó ăn.

Sơn biết chị đang nóng ruột về chuyện của Tấn nhưng chần chờ không

nói, để cho Thúy chờ đợi hồi hộp. Một lát sau, khi bé Lộc chịu ngồi yên
chơi. Sơn mới nói:

- Chị thấy em mập hơn khi mới về không? Chị bếp bên ấy cho em ăn

những món em thích. Chị ấy thật dễ thương, hỏi thăm chị và cứ kêu nhớ bé
Lộc. Anh Tấn nói ngày nào chị ấy cũng gây với anh, bắt anh phải đi tìm
cho ra chị và bé.

Thúy cảm động ứa nước mắt. Sơn làm bộ không thấy cứ nói tiếp:

- Chị bếp nấu canh chua cá lóc cho em ăn, làm chả giò, làm bì cuốn,

những món mà từ khi qua Úc đến giờ em chưa được ăn. Chị ấy thương em
quá, làm em cảm động ghê đi. Cũng may em nhớ đem cho chị một sấp
hàng để may áo.

- Vậy à? Vậy thì em chu đáo và tế nhị quá.

- Còn anh Tấn, anh ấy thật tội nghiệp, gầy hẳn đi và đôi mắt sâu hoẳm

vì không ngủ được. Chị biết em đã tặng quà gì cho anh Tấn không?

Thúy lắc đầu. Sơn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.