ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 1018

Cảm thấy nước mắt cô đã thấm ướt áo vest của mình, Đàm Dịch

Khiêm đau lòng nâng khuôn mặt cô lên, lau đi nước mắt tràn ra nơi khóe
mắt từng chút từng chút một, khàn giọng nói, "Nói cho anh biết, có phải
đang giận anh mấy ngày nay không liên lạc với em không?"

Nói đến đây, nước mắt cô lại càng rơi mãnh liệt.

Đàm Dịch Khiêm dùng nụ hôn nhẹ mút lấy những giọt nước mắt trên

gò má cô, tiếp tục giải thích, "Có một số việc anh không thể giải thích cho
em hiểu, nhưng em đừng suy nghĩ lung tung, phải tin tưởng tình cảm giữa
chúng ta là thật."

Nghe anh nói những lời này cô không khỏi cảm thấy quen thuộc khó

hiểu, như thể ba năm trước đây anh cũng đã từng nói với cô những lời
này...... Lần đó là vì anh không muốn tiết lộ sự thật giữa họ có thù hận đời
trước.

Cô chậm rãi ngước đôi mắt ngấn nước nhìn anh, "Quan hệ giữa chúng

ta bết bát như vậy, anh bảo tôi phải làm thế nào để tin tưởng chúng ta vẫn
còn có thể tiếp tục đây? Anh có biết không, ngay từ năm năm trước trái tim
của tôi cũng đã chồng chất vết thương, mỗi lần nhớ tới anh tôi liền cảm
thấy mình rất vô dụng, cứ luôn ngu xuẩn đần độn như vậy. Nhưng mà, tôi
cố gắng từ bỏ mà vẫn không sao làm được...... Anh có biết, anh không hề
kiêng nể gì mà đi phá hỏng cuộc sống của một người như vậy là một
chuyện tàn nhẫn đến cỡ nào hay không?"

Đàm Dịch Khiêm vô cùng thành khẩn hỏi cô, "Vậy em có đồng ý cho

anh một cơ hội để bồi thường không?"

Cô nhìn đôi mắt đen sáng quắc của anh, nghẹn ngào nói, "Tôi không

muốn, vì đã quá sợ......"

Đàm Dịch Khiêm ôm cô vào lòng, dỗ dành, "Đừng sợ......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.