ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 2330

Cuối cùng Đàm Dịch Khiêm đành trả lời con gái, "Tối nay ba bận rồi,

ba sẽ tranh thủ khi khác trở lại kể chuyện cho con nghe nha!"

Liễu Nhiên bắt đầu ăn vạ, cô bé túm chặt lấy tay áo sơ mi của Đàm

Dịch Khiêm, bĩu môi nói, "Không chịu, không chịu.... Ba.... Con muốn ba
kể chuyện cổ tích cho con nghe...." Liêu Nhiên chỉ cần đơn giản nặn ra vài
giọt nước mắt, dùng dáng vẻ đáng thương để có sự được sự đồng cảm của
ba mẹ.

Dì Trần thấy vậy liền bế Liễu Nhiên lên, bà đau lòng lau đi những giọt

nước mắt tràn khỏi hốc mắt Liễu Nhiên, khẩn cầu nói, "Cậu chủ, cậu xem,
cô Ngôn Tư đã khóc rồi này, hay là tối nay cậu ở lại biệt thự đi...."

Hạ Tử Du từ nãy đến giờ vẫn không nói gì lúc này mặt lạnh như tiền

nhìn tới con gái nói, "Ngôn Ngôn, không cho phép con quấy rối."

Liễu Nhiên giống như một đứa trẻ phạm lỗi cúi gằm mặt xuống.

Dì Trần thấy thái độ kiên quyết của Hạ Tử Du, cũng không nói thêm

gì nữa, chỉ đành nhỏ nhẹ dỗ dành Liễu Nhiên.

Đột nhiên Đàm Dịch Khiêm đứng dậy, anh bế lấy Liễu Nhiên từ trong

lòng của người giúp việc.

Liễu Nhiên tủi thân lập tức gục đầu lên vai Đàm Dịch Khiêm, cái

miệng nhỏ nhắn phụng phịu chu lên.

Đàm Dịch Khiêm yêu thương hôn lên gương mặt non nớt của Liễu

Nhiên, dỗ dành nói, "Tối nay ba phải về công ty để xử lý công việc, bây giờ
ba kể chuyện cổ tích cho con nghe nha."

Liễu Nhiên nín khóc mỉm cười, gật đầu lia lịa, "Dạ, dạ...."

--- ----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.