ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 3187

Đàm Tâm kích động nói, "Đấy là cách anh ta viện cớ cho hành động

của mình, nếu anh ta có lòng chịu trách nhiệm thì sẽ không đợi đến chính
năm sau mới lại xuất hiện trong cuộc sống của cháu."

"Cô bé ngốc này, cháu không nên chỉ đứng trên lập trường của mình

mà phán xét vấn đề....Nếu đúng như lời cháu nói nó là người không có lòng
chịu trách nhiệm thì tại sao sau chín năm nó lại xuất hiện trước mặt cháu,
mạo hiểm để cháu tố cáo nó tội cưỡng gian? "

Câu hỏi ngược lại của bà Hạ khiến Đàm Tâm á khẩu không nói nên

lời.

Bà Hạ khẽ cười, "Cháu có phát hiện ra không, điều mà cháu hận nhất

không phải là việc nó chen vào chia rẽ tình cảm của cháu và Robbert vốn
có thể phát triển mà chính là tại sao suốt chính năm qua nó không hề xuất
hiện và đi tìm cháu có đúng không? "

Đàm Tâm chậm rãi ngẩng đầu lên, "Cháu...."

Bà Hạ lại nói, "Nếu như cháu đã có thể quên được Robbert thì hãy từ

từ bắt đầu lại với Kình Phàm đi, hơn nữa thằng bé Kình Phàm này lại còn
rất là yêu cháu, tại sao cháu còn phải đắn đo nhiều như thế? Có lẽ quãng
thời gian cháu và Robbert dây dưa không dứt trong chín năm qua mới thực
sự là một việc làm sai lầm."

Quay trở lại phòng, Đàm Tâm mới phát hiện Quý Kình Phàm không

có trong phòng, nhưng đồ đạc hành lý của anh thì vẫn còn ở nguyên vị trí
cũ.

Đàm Tâm đăm chiêu ngồi xuống bên mép giường, mặc dù suy nghĩ

trong lòng vẫn chưa có hồi phục lại bình thường như trước nhưng tâm tình
cũng đã cảm thấy đỡ hơn rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.