ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 468

Thân thể đột nhiên bay lên không, bình giữ nhiệt trong tay cô rơi

xuống đất, cô dùng hết sức đấm đạp anh.

Anh cứ như không có cảm giác đau đớn, nhét cô vào xe, sau đó ngồi

vào ghế bên cạnh.

Trong buồng xe, cô làm mọi cách để anh dừng xe, nhưng chiếc xe vẫn

lao nhanh trên đường.

Hơn mười phút sau, xe dừng ở một bờ biển tĩnh lặng.

Có thể do thời gian còn sớm, cơn gió trên biển ngoài hơi nước mằn

mặn thì không còn gì cả…

Cô cố gắng mở cửa xe bị khóa, không vui vẻ gì “Anh dẫn tôi đến đây

làm gì?”

Đôi mắt thâm trầm của anh nhìn về phía mặt biển mênh mông xanh

biếc, nói bằng giọng trầm thấp “Qua Mỹ với anh.”

Đôi mắt cô trợn tròn, cho là mình nghe nhầm mà run rẩy.

Anh quay đầu về phía cô, đôi mắt tĩnh mịch nhìn sâu vào mắt cô, cho

biết anh không nói đùa.

“Đồ điên!” Cô mắng anh, đưa tay muốn ấn nút mở cửa.

Ai ngờ, tay anh đã nhanh hơn túm lấy tay cô.

Bị bóp đau cô kêu lên một tiếng “A!”

Vì không siết chặt đến mức làm cô đau, nghe cô rên lên như vậy, anh

lại chú ý đến mu bàn tay sưng đỏ của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.