ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 491

bất lực...... Cô cảm thấy lúc này mình tựa như một khúc gỗ đang trôi lơ
lửng trong biển rộng, bị tàn phá hủy hoại không chịu nổi và không có nơi
nương tựa.

Cô từ từ cúi đầu, nước mắt chảy xuống không hề kiêng kị, như thể tâm

trạng vẫn luôn bị đè nén của cô cuối cùng cũng bốc phát. Cô cũng không
muốn làm ra vẻ kiên cường nữa, cũng không muốn ngụy trang kiên cường
trước mặt anh ta nữa, cô lắp bắp, "Nếu như anh có định chế giễu, vậy xin
mời anh tránh xa một chút."

Sau đó anh vô cùng tự nhiên lau gò má ẩm ướt của cô, ngón cái cùng

lòng bàn tay nhẹ nhàng lau đi những giọt mắt nơi khóe mắt cô, nhẫn nại
hiếm thấy, dỗ dành, "Đừng khóc nữa......"

Bàn tay to ấm áp của như thể ánh mặt trời ấm áp vào mùa đông, cô

khó có thể tin mà ngước mắt nhìn anh, hệt như không nghĩ tới anh sẽ có có
giọng nói và động tác dịu dàng như vậy.

Anh nhìn thẳng vào đáy mắt cô, lời nói dần dần khôi phục lại vẻ lạnh

lùng kiêu ngạo quen thuộc, "Về sau không được rơi lệ trước mặt tôi nữa."

Ngay lập tức, cô đột nhiên đẩy mạnh anh ra, như bị kích thích cực lớn,

giơ tay lên dùng sức lau đi độ ấm trên bàn tay anh để lại trên gò má cô vừa
rồi, nói vô cùng lạnh nhạt, "Đàm Dịch Khiêm, tôi biết mỗi một chuyện anh
làm đều có mục đích của anh, bây giờ anh có lòng tốt giúp tôi và Liễu
Nhiên như vậy, mời anh nói thẳng cho tôi biết, anh có mục đích gì?"

Đàm Dịch Khiêm hơi nheo đôi mắt đen lại, "Em đều biết cả rồi?"

Hạ Tử Du cười nhạo lạnh lùng, "Tôi biết rõ sự thật này khôngphải là

điều anh muốn sao?"

Đối mặt với lời nói lạnh lùng châm chọc của cô, đôi mắt đen của Đàm

Dịch Khiêm càng ranh mãnh híp chặt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.