Anh hôn nồng nhiệt, không cho cô cơ hội kháng cự, cố gắng cạy hàm
răng cô ra.
Đã lâu như vậy rồi, mặc dù đã trải qua không ít những động tác ngày
càng thêm thân mật, nhưng cô vẫn không học được cách kháng cự lại anh
…
Trái tim cô đập điên cuồng như đánh trống, mặc cho Đàm Dịch Khiêm
ôm chặt thân thể nóng bỏng của cô, mặc cho anh chiếm cứ môi miệng cô
như cuồng phong bạo vũ. Ngay cả lưỡi của cô anh cũng không bỏ qua,
dùng cách thức cô không thể tưởng tượng được liên tục dây dưa. Dần dần
cô ý thức được mình không hề cảm thấy khó chịu, hai tay cô bắt đầu từ từ
quấn lấy lưng anh. Cô vụng về mà nhiệt tình đáp lại anh, học theo cách
thức của anh, nhấm nháp đôi môi ướt mềm của anh.
Cô nhiệt tình đáp lại anh, thật ra trong lòng đang suy nghĩ những ngày
sau phải thể hiện vẻ tự nhiên trước mặt anh như thế nào.
Có lẽ là biểu hiện của cô làm anh hài lòng, cuối cùng anh cũng buông
lỏng đôi môi đỏ mọng ướt át đã sưng tấy của cô ra.
Sau nụ hôn nóng bỏng, cô không thể ổn định hô hấp, ngực cô phập
phồng kịch liệt, nội tâm cũng đang thấp thỏm xem anh sẽ có phản ứng tiếp
theo thế nào.
Bỗng dưng, anh đóng chặt cửa phòng.
“Uỳnh!” một tiếng, cô đã dự cảm tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Thân thể cô trở nên căng thẳng, hai bàn tay không khỏi toát mồ hôi
lạnh vì khẩn trương.
Anh bỗng đi tới trước mặt bồng cô lên.