ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 834

Im lặng một hồi lâu, giọng nói anh khàn khàn, "Tại sao không làm như

vậy?"

Cố gắng xua tan màn sương trong mắt, cười nhẹ, "Có thể là cảm thấy

không có ý nghĩa......"

Lúc này, anh buông cô ra, đưa mắt nhìn cô thật lâu, "Cảm thấy không

có ý nghĩa, hay là không muốn làm cho tôi khó chịu?"

Cô xoay mặt nhìn ngoài cửa sổ, "Không có ý nghĩa."

Anh lôi cô trở lại, "Nhìn tôi?"

Đáy mắt có tràn ngập hơi nước, cô vẫn nhìn anh như vậy, rất buồn, rất

mệt mỏi, rất khó chịu, rất không thích, rất uất ức......

Tại sao phải ép cô?

Anh trầm tư một giây, đôi mắt đen khóa chặt đôi mắt sũng nước của

cô, "Không muốn làm tôi khó chịu." Anh nói hộ cô.

Cảm giác không thể che giấu làm cô cảm thấy nhục nhã, cô cắn răng

hất anh ra, "Đàm Dịch Khiêm, chuyện đến nước này anh còn tự tin và kiêu
ngạo như vậy sao? Thế giới này không chỉ có anh, không có anh Hạ Tử Du
tôi không phải không sống nổi!!"

Tay anh siết chặt cô thêm.

Hồi ức trong đầu làm cô không ý thức được đau đớn ở cô tay, nhớ lại

chuyện ba năm trước anh có thể lạnh lùng mà đối diện với thời khắc cô cận
kề cái chết, đáy lòng cô càng thêm khó chịu, tất cả thống khổ uất ức trong
lòng chợt hóa thành bi phẫn sắc bén. Cô gằn câu từng chữ, "Ba năm sau
gặp lại anh, sở dĩ tôi bằng lòng chủ động chào anh bởi vì tôi biết giữa
chúng ta không còn gì nữa. Nếu như tôi trốn tránh anh, sẽ lại làm cho cả thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.