ĐỊNH MỆNH ANH YÊU EM - Trang 72

“Tồn Hy, anh lại đây xem.” Cô kéo anh vào cùng đọc chung một

quyển sách thiếu nhi: “Anh nhìn em bé này xem, đáng yêu không chứ?”

“Ồ, đáng yêu thật.” Tồn Hy thờ ơ nhìn lướt qua.

“Anh xem này, trong sách nói em bé vừa sinh ra rất dễ bị tổn thương,

khi tắm cho em bé nhất định phải quấn chăn ngăn nước cho em bé ở bên
dưới, còn nữa, khi ôm em bé nhất định phải chú ý phần cổ của em bé…”

“Những cái này để bảo mẫu nhớ là được rồi.” Tồn Hy ngắt lời cô. “Cô

yên tâm, đến lúc đó chúng tôi sẽ mời một bảo mẫu chuyên nghiệp để chăm
sóc em bé.”

“Thế nhưng bảo mẫu không phải là cha mẹ đẻ của em bé, họ không

thể mang lại tất cả tình yêu cho em bé được.” Cô hơi kích động, cô sợ em
bé không có đủ tình yêu, cho dù là bảo mẫu, thậm chí là bà nội cũng không
thể thay thế mẹ ruột được. Nếu cô không thể ở bên cạnh em bé thì ít nhất
anh là cha nó cũng nên chăm sóc yêu thương nó cho tốt.

“Xin anh mà, sau này anh nhớ dành thời gian chăm sóc cho em bé

nhé, nói chuyện với nó cũng được.” Cô khẩn cầu.

Kỷ Tồn Hy nhìn cô thật sâu, thật lâu, anh hiểu sự lo lắng ẩn sâu trong

lòng cô, anh gật đầu nói: “Tôi biết rồi.”

Có như thế thì cô mới yên tâm được, cô tiếp tục chia sẻ với anh về

cuốn sách. Anh nhìn nụ cười trên môi cô, tự nhiên nghĩ không biết có phải
tất cả những người mang thai đều có thứ hạnh phúc huy hoàng khi sắp làm
mẹ thế này không? Anh cảm thấy ánh mắt cô rất hiền từ, tươi đẹp, khiến
anh nhớ đến người mẹ đã quá cố của anh.

Khi mang thai anh, có phải mẹ anh cũng vui vẻ chia sẻ với ba anh mọi

thứ như thế này không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.