ĐỊNH MỆNH ANH YÊU EM - Trang 82

“Tôi chọn Anna, cô ấy mới là người tôi yêu.”

Đương nhiên là Anna rồi, có điều gì đáng ngạc nhiên đâu chứ? Không

phải cô đã biết ngay từ đầu rồi sao? Anna mới là công chúa thực sự, cô chỉ
là… một mớ rắc rối, một củ khoai lang nóng bỏng tay mà anh không thể
không nhặt lấy.

Anh không hanạ gì cô như thế là đã tốt lắm rồi, cô không nên mơ ước

xa xỉ quá!

Chỉ là… cô chỉ hy vọng giấc mơ ấy dài một chút, thức tỉnh muộn hơn

một chút. Cô chỉ cần có mấy tháng, lẽ nào như vậy cũng không được sao?

“Lẽ nào mình không đáng được ai đó yêu?” cô tự hỏi mình, hỏi trời,

hỏi mưa, hỏi đêm đen lạnh lẽo.

Lẽ nào không được sao? Cô chỉ cần có người yêu cô, có người thương

cô, có người nhớ để đi tìm cô, đừng bỏ rơi cô. Cô chỉ muốn khi cô yêu thật
lòng một ai đó thì người đó cũng sẽ yêu cô.

Ước vọng nhỏ nhoi như vậy liệu có quá đáng không?

Cô thu mình lại dưới lầu, dùng đôi tây ôm chặt lấy bản thân mình.

Đêm lạnh, rất lạnh, thế nhưng không lạnh bằng trái tim cô.

“Tồn Hy, anh đang làm gì thế? Có phải anh đang vui vẻ khiêu vũ với

Anna không?” …

Anh đang đi tìm cô.

Sau khi đưa Anna về nhà Tồn hy bắt đầu phóng xe đi tìm cô. Con

phố nhỏ ngập nước, đêm càng sâu, anh càng tìm càng bực mình.

“Hân Di ngốc nghếch, cô trốn ở đâu thế?” Anh bực mình hét lên,

anh bực vì cô không nói không rằng gì mà lặng lẽ ra đi, điện thoại thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.