ĐỊNH MỆNH CHIẾN TRANH - MỸ VÀ TRUNG QUỐC CÓ THỂ THOÁT BẪY THUCYDIDES? - Trang 156

Huân, người đã chiến đấu cùng Mao trong nội chiến Trung Quốc. Được xác
định là sẽ lớn lên tại “cái nôi của các nhà lãnh đạo” ở Bắc Kinh, ông tỉnh
dậy không lâu sau đêm sinh nhật lần thứ chín vào năm 1962 và phát hiện ra
rằng cha của mình đã bị một Mao Trạch Đông khi đó đã bắt đầu trở nên
hoang tưởng bắt giam. Những ngày sau đó, cha của ông bị làm nhục và cuối
cùng bị giam giữ trong suốt phần còn lại của Cách mạng Văn hóa. Trong
thời kỳ mà Tập Cận Bình mô tả là “hỗn loạn không tưởng”, Hồng vệ binh
liên tục ép ông phải từ bỏ người cha của mình. Khi trường học của ông bị
đóng cửa, Tập Cận Bình phải tự bảo vệ mình trong các trận ẩu đả trên đường
phố và ăn trộm sách từ các thư viện đã đóng cửa để tự trau dồi kiến thức. Bị
gửi về nông thôn để “học tập cải tạo” theo lệnh của Mao Trạch Đông, Tập
Cận Bình phải sống trong một hang động tại một ngôi làng ở Diên An, hằng
ngày xúc phân và phải nhanh chóng tuân thủ mệnh lệnh của người quản đốc
vốn là nông dân. Suy sụp vì thiếu thốn và bị ngược đãi, người chị gái cùng
cha khác mẹ của ông, Tập Hòa Bình, đã treo cổ tự tử bằng một sợi dây vòi
tắm.

Thay vì lựa chọn tự sát, Tập Cận Bình đã học cách chấp nhận thực tế. Ở

đó - theo từ ngữ của riêng bản thân - ông đã được “tái sinh”. Một trong
những người bạn lâu năm của Tập Cận Bình đã nói với một nhà ngoại giao
Mỹ rằng, ông ấy “sống sót bằng cách trở nên đỏ hơn cả màu đỏ” - và làm bất
cứ thứ gì có thể để leo trở lại đỉnh cao quyền lực. Tập Cận Bình sẽ chẳng là
gì cả nếu không thể tồn tại. Lãnh đạo của 1,4 tỷ người và của một Đảng
Cộng sản với hơn 89 triệu đảng viên thực tế đã bị bác đơn gia nhập Đảng tới
tận chín lần và chỉ thành công trong nỗ lực gia nhập lần thứ 10.

Với sự hỗ trợ từ những người bạn cũ của cha, Tập Cận Bình đã xoay xở

để trở lại Bắc Kinh và trở thành sinh viên của Đại học Thanh Hoa danh
tiếng. Sau khi tốt nghiệp, ông giữ một chức vụ cấp thấp trong Quân ủy
Trung ương. Để cải thiện vốn liếng chính trị, Tập Cận Bình quay về vùng
nông thôn để thực hiện cái mà Kerry Brown, người viết tiểu sử của Tập Cận
Bình, đã gọi là “quá trình huấn luyện chính trị gian khổ và vô vị” của một
quan chức cấp tỉnh. Tuy nhiên, chính ở nơi đó, ông đã từng bước vững vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.