liên lạc, kẻ thù có thể làm tê liệt bộ chỉ huy quân sự của một quốc gia. Trong
chiến dịch “Bão táp Sa mạc” chống lại Saddam Hussein năm 1991, các lực
lượng Mỹ đã trình diễn phiên bản 1.0 của khả năng này. Họ hủy diệt năng
lực tình báo của Saddam cũng như cắt đứt kết nối thông tin liên lạc giữa ông
ta và các chỉ huy Iraq trên chiến trường. Bị cô lập, các lực lượng của
Saddam đã án binh bất động, để cho các máy bay Mỹ tấn công họ “dễ đến
mức không tưởng”, như một số phi công nhận xét.
Các vũ khí chống vệ tinh là một chất xúc tác mà các nhà chiến lược quân
sự kỳ vọng sẽ đóng một vai trò quan trọng trong bất cứ xung đột Mỹ - Trung
nào. Đã là chủ đề trong khoa học viễn tưởng từ lâu, ngày nay các vũ khí như
vậy đã trở thành thực tế. Năm 2007, Trung Quốc đã thành công trong việc
phá hủy một vệ tinh thời tiết và thường xuyên kín đáo thử nghiệm năng lực
chống vệ tinh của mình. Vệ tinh cung cấp một kết nối cực kỳ quan trọng
trong hầu hết mọi nhiệm vụ của quân đội Mỹ, từ đưa ra cảnh báo trước các
vụ phóng tên lửa đạn đạo của đối thủ, cung cấp hình ảnh và dự báo thời tiết
cho tới lên kế hoạch tác chiến. Các vệ tinh định vị toàn cầu góp phần dẫn
đường chính xác cho các loại vũ khí quân đội, cũng như giúp tàu chiến, máy
bay và các đơn vị dưới mặt đất có thể biết chính xác vị trí của mình trên
chiến trường. Mỹ phụ thuộc vào công nghệ này nhiều hơn bất kỳ đối thủ nào
khác. Không có nó, tổng tư lệnh không thể truyền đạt mệnh lệnh tới các
trung đội trên thực địa, các tàu chiến trên biển và tất cả những ai nằm ở giữa.
Các vũ khí chống vệ tinh hoạt động dựa trên một loạt những nguyên tắc
khác nhau, từ các loại mang tính “động năng” hủy diệt trực tiếp mục tiêu,
tạo ra trên quỹ đạo vô số mảnh vỡ cho tới các hệ thống yên tĩnh hơn sử dụng
laser để gây nhiễu hay ‘làm chói mắt” vệ tinh, khiến chúng không thể hoạt
động được.
Một mặt, không gian mạng cung cấp nhiều cơ hội hơn cho quá trình
chuyển đổi các công nghệ đột phá, có khả năng tạo ra lợi thế mang tính
quyết định. Mặt khác, không gian mạng cũng có thể khiến căng thẳng leo
thang không thể kiểm soát. Chi tiết về những loại vũ khí mạng mang yếu tố
tấn công vẫn còn nằm trong vòng bí mật và đang liên tục biến đổi. Tuy