ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 132

Khánh Hoà được Vua Đồng-Khánh ban Nhất hạng long tinh, Vua Miên ban
Nhất hạng bửu tinh.

Năm 1887, ông bắt Mai-xuân-Thưởng, dẹp tan cuộc khởi nghĩa ở Bình

định. Được sắc tứ Ngọc bội, Kim thánh, Kim tiền.

Và còn nhiều nữa. Nhất là chính ông đã bắt sống « bốn ông Cai-lậy »

(Tứ Kiệt : Long, Thân, Rồng, Đước) đem xử giảo tại chợ Cai-lậy.

Đấy, đại khái công lao của ông đối với Chánh-Phủ Bảo-hộ là như thế !

Chẳng hiểu ông đã đắc ý ra sao, nên trước dinh ông, có đề một đôi liễn

xem ra như tỏ tâm chí mình là hạng… yêu nước lắm :

« Thành gia chí tại sơn hà cố
Báo quốc tâm đồng nhật nguyệt cao. »

Cho đến năm 1899 ông mất, thọ 61 tuổi. Đám tang ông lớn nhất trong

thời ấy. Quan tài thếp vàng, thợ vẽ thợ chạm làm suốt 10 ngày, 900 ngọn
đèn cầy thắp luôn ngày đêm. Dân chúng khắp 45 làng thuộc quận Cái-Bè
đều được lịnh phải bày hương án tiễn Ông về chốn cuối cùng !

Đời Ông, công hay tội đối với quốc gia Dân tộc ? Điều nên biết,

khoảng năm 1945, sau khi toàn dân đã vùng lên đòi lại độc-lập, anh dũng
kháng Pháp, dân chúng đã đốt cháy tiêu dinh cũ của Ông.

Dị Nhơn Thị có bài thơ châm biếm :

Dám đem xương máu của đồng bào
Mà cất cái dinh thật lớn lao.
Khói toả cung A rằng chuyện cũ,
Lửa thiêu dinh Ba khác đâu nào
Phì gia quân đối sơn hà cố
Báo oán dân đồng nhật nguyệt cao,
Nước rạch Cái-bè trong leo lẻo
Làm gương cho sách để về sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.