ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 136

Bấy giờ vào tháng chạp năm Giáp Thìn (1784). Đại quân Tây-Sơn do

Bắc-Bình-Vương Nguyễn-Huệ đích thân chỉ huy từ Mỹ Tho kéo lên Trà-tân
dự chiến. Tướng Xiêm Chiêu-Tăng và Chiêu-Sương vẫn cậy tài, xua quân
nghinh chiến dữ dội.

Đã có sắp đặt chiến lược, mưu cơ, Nguyễn-Huệ vừa đánh vừa quan sát

thêm lực lượng Xiêm. Thấy bọn chúng hữu dõng vô mưu, Nguyễn-Huệ
cười lạt, càng vững tin tướng sĩ của mình sẽ đập tan đám quân Xiêm ngạo
nghễ.

Giao phong suốt mấy tiếng đồng hồ, Nguyễn-Huệ bỗng ngầm ra hiệu.

Tức thì tướng sĩ Tây-Sơn trá bại tháo lui. Binh tướng Xiêm hùng hổ đuổi
theo. Chiêu-Tăng bảo Chiêu-Sương :

– Lũ chuột đã khiếp oai thế của ta, cuốn vó chạy dài như thế, nực cười

chúa Nguyễn Ánh đi sợ một tên thất phu Tây-Sơn nhỉ.

Giữa lúc binh tướng Xiêm từ Trà-tân đắc ý đuổi theo quân Tây-Sơn,

chúng nào hay Bắc-Bình-Vương Nguyễn-Huệ đã âm thầm bủa lưới, bất
thình lình trở lại vây bọc phía ngoài. Đồng thời, nơi rạch Gầm, lực lượng
Tây-sơn cũng đã chờ sẵn đó, để thanh toán quân Xiêm nội một trận cho dứt
khoát.

Đôi bên đụng độ kinh hồn tại Rạch Gầm. Trống trận vang trời. Quân

Tây Sơn mai phục rải rác ở Rạch Gầm và Xoài mút đổ ra chận mặt trước và
mặt sau của binh Xiêm. Đồng thời, đại quân do Nguyễn Huệ chỉ huy cũng
đã trở lại bao vây phía ngoài chặt chẽ.

– Tiến ! Tiến ! Đừng để một tên quân Xiêm nào chạy thoát.

Quân Tây Sơn hò reo tở mở. Ba mặt đánh dồn mãnh liệt. Chiến thuyền

Xiêm tan tác. Quân Xiêm hoang mang rối loạn, hồn vía chẳng còn, không
còn lòng nào ham đánh nữa, kinh-hoàng xô nhau tìm đường chạy chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.