ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 144

Thật lạ lùng ! Lời ấy như một mạng lịnh truyền ra, tất cả bọn chúng

bỗng rùng rùng tuốt khí-giới chém giết lẫn nhau, chết sạch không sót gã
nào, duy tên bị hồn trinh nữ nhập vào sai khiến, từ ấy đâm ra ngẩn-ngơ điên
dại, đến đâu cũng xưng tội ác của mình đã làm, rồi khóc ròng lạy van xin cô
Nguyễn-thị-Liệu tha cho.

Do đó, dân gian truyền nhau câu truyện trinh nữ Nguyễn-thị-Liệu hiển-

linh.

Chẳng bao lâu, hồn cô Liệu cũng tìm ra được kẻ đã giết hại cha cô, trả

thù rửa hận một cách kinh khủng. Dân gian càng cảm phục khiếp sợ oai linh
cô, bàn nhau lập miễu thờ.

Đêm kia, quan trấn Châu-đốc đang nằm mơ màng trong phòng, bỗng

thấy một bóng trắng thấp thoáng dưới ánh đèn lao xao gió tạt khi mờ khi tỏ.
Giựt mình nhìn kỹ, quan trấn nhận ra đó là một người con gái. Bèn cất tiếng
nạt :

– Đang đêm nàng là ai mà vào đây ?

Bóng trắng khép nép thưa :

– Tiện nữ là Nguyễn-thị-Liệu chẳng may xấu số bạc mạng. Đau lòng

nỗi nhà nỗi nước, căm thù quân tàn bạo dã man, nên xin đến ngõ cùng
thượng quan điều cơ mật : quân Chân-Lạp hiện đang đóng binh tại một
vùng hiểm yếu. Thượng quan đêm nay hãy lập tức đến bao vây nơi địa điểm
ấy sẽ có hồn linh tiện nữ giúp sức cho. Xin thượng quan lưu tâm, chẳng nên
coi thường lời tiện nữ.

Bóng trắng biến mất. Bên tai như còn nghe văng vẳng tiếng người trinh

nữ giục thúc, quan trấn vốn đã có nghe biết truyện Nguyễn-thị-Liệu, nên
không nghi ngại gì, lập tức làm y theo lời chỉ dẫn.

Điểm binh xong, vừa kéo đi, lại thấy một con bướm trắng bay vờn

theo, đuổi mãi không đi và nghiệm kỹ thấy như bướm cố ý hướng dẫn toán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.