ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 153

Sá duyên chồng vợ sanh thành sao nên. »

Ấy là tỏ ý tiếc cho người cháu thiếu căn tu, không sớm giác ngộ tầm

đạo, vướng mắc tục lụy. Bà thị Huề là thân mẫu thú-y Trương-tấn-Ngọc
bạch cùng ông Cử Đa :

– Bạch thầy, xin thầy phổ-độ cho chồng tôi.

Ông Cử Đa nói :

« Người sao đắm trần đọa trần,
Mắc dây biển ái mắc vòng hồn mê.
»

Thôi thôi tôi không dám độ đâu.

Lại nữa, thân mẫu của bác sĩ thú ý Trương-tấn-Ngọc, thường hay hát

mấy câu hát, nói rằng của ông Cử Đa :

« Ngó lên biển bốn trời ba
Thấy buồm giương chạy biết nhà là đâu.
Nhà tôi ở dưới chín từng
Ở trên non đảnh nửa lừng non cao.
»

Đặc biệt, trong số báo « Phục Hưng » Xuân năm Đinh Hợi 1947, có

bài nói về « Ông Cử Đa hiện hình uống rượu với ông Phan-Khôi tại chợ
Bến-Thành
», tác giả là Mộng–Hoa. Hư thực thế nào không rõ, nhưng thật
là một huyền thoại thú vị, chúng tôi xin ghi lại đây những điều đại khái
trong bài ấy :

Khoảng năm Giáp tuất 1934, vào đêm trừ tịch, nhà văn Phan-Khôi u

sầu dạo gót quanh chợ Bến Thành trong lúc năm tàn.

Chợ đã vắng như chùa « Bà Đanh », nhưng kìa một cái quán bán cháo

lòng, trong hiên chợ, còn sót lại hai người. Một cụ già râu tóc bạc như
sương, đầu bịt khăn đầu rìa đỏ, đã có vẻ tiên phong đạo cốt khác thường mà
thêm vẻ hiên ngang quắc thước nữa, đang ngồi uống rượu. Mé trong cái ghế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.