DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 270

– Không, tôi không nghĩ thế.
– Có, cậu đang nghĩ thế.
– Làm sao anh biết tôi định nói gì? Vì sao anh không hành nghề như một

bác sĩ, nếu anh thích làm việc nhiều đến thế?

Lần này Dick đã làm cho cả hai trở nên khốn khổ, nhưng đồng thời rượu

làm họ lơ đãng và trong giây lát họ quên hết, Collis ra về, và họ bắt tay nhau
nồng nhiệt.

– Nghĩ kỹ nhé, - Dick nói, có vẻ khôn ngoan.
– Nghĩ kỹ gì kia?
– Cậu biết rồi. - Đó là việc Collis sắp đi sâu vào nghề của cha mình, có

vẻ là một lời khuyên tốt.

Clay bước ra không trung. Dick uống hết chai vang rồi khiêu vũ với cô

gái Anh lần nữa, chế ngự thân hình miễn cưỡng của mình bằng những vòng
quay táo bạo và những bước giậm kiên quyết, cứng rắn xuống sàn.

Điều đáng kể nhất bất chợt xảy ra. Chàng đang khiêu vũ với cô gái thì

nhạc ngừng và cô ta biến mất.

– Các vị có trông thấy cô ấy không?
– Thấy ai?
– Cô gái tôi đang khiêu vũ cùng. Bỗng nhiên biến mất. Chắc phải trong

tòa nhà.

– Không! Không! Đấy là phòng vệ sinh nữ.
Chàng đứng cạnh quầy rượu. Có hai người đàn ông nữa, nhưng chàng

không biết bắt chuyện ra sao. Chàng có thể nói với họ mọi thứ về Rome, về
nguồn gốc tàn bạo của Colonna và các gia tộc Gaetani

[171]

, nhưng chàng

nhận ra rằng một sự bắt đầu như thế có phần thô lỗ. Một dãy Yenci

[172]

trên

quầy bán thuốc lá chợt rơi xuống sàn, tiếp theo là sự hỗn loạn và chàng có
một cảm giác về nguyên nhân gây ra, thế là chàng trở lại hộp đêm và uống
một tách cà phê đen. Collis đã đi rồi, cô gái Anh cũng đi rồi, hình như chẳng
còn việc gì làm ngoài việc trở về khách sạn và đi nằm với trái tim vô vọng.
Chàng trả séc rồi ra lấy mũ, áo khoác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.