DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 148

ĐẠI ÚY THÂN MẾN - Hôm nay em nghĩ một đằng, ngày mai lại nghĩ

một nẻo. Thực ra tất cả đều quan trọng với em, ngoại trừ sự kháng cự điên
rồ và thiếu cân xứng. Em sẽ vui vẻ đón nhận mọi cách chữa trị anh gợi ý. Ở
đây, người ta nằm trong bồn tắm và hát Vui chơi trong sân sau nhà bạn, cứ
như em có sân sau để vui chơi hoặc có thể tìm ra bất cứ hy vọng nào bằng
cách nhìn ngược ngó xuôi. Họ cố

(2)

lần nữa trong cửa hàng kẹo và em suýt đánh người đàn ông bằng quả cân,

nhưng họ tóm lấy em.

Em sẽ không viết thêm cho anh nữa. Em quá mất tự chủ.
Một tháng sau không có thư từ. Rồi đột nhiên thay đổi.
– Em đang dần dần trở lại cuộc sống...
– Hôm nay những bông hoa và đám mây...
– Chiến tranh kết thúc và em chỉ vừa mới biết có chiến tranh...
– Anh tử tế biết bao! Chắc anh phải rất thông minh đằng sau bộ mặt như

một con mèo trắng, ngoại trừ anh không giống trong tấm ảnh bác sĩ Gregory
cho em.

– Hôm nay em đến Zurich, cảm giác lại nhìn thấy thành phố thật lạ lùng.
– Hôm nay bọn em đến Berne, có những cái đồng hồ rất đẹp.
– Hôm nay bọn em trèo lên đủ cao để tìm lan nhật quang...
Sau đó, thư từ thưa dần, nhưng chàng trả lời mọi bức thư. Có một bức như

thế này:

Em ước giá có người yêu em như các chàng trai trước khi em đau ốm.

Tuy vậy, em cho rằng sẽ mất nhiều năm, trước khi em có thể nghĩ đến bất kỳ
điều gì như thế.

Nhưng khi thư trả lời của Dick chậm trễ vì lý do nào đó, sự xáo động vì lo

âu như một người tình bùng nổ: “Có lẽ em đã chán anh” và “E rằng em đã
liều lĩnh”, rồi: “Em nghĩ suốt đêm, lo anh có thể bị ốm”.

Dick bị cúm thật. Khi khỏi bệnh, mọi ngoại lệ trong trao đổi thư từ trước

đây đều bị từ bỏ vì mệt nhọc, và ngay sau đó, khi kỷ niệm về Nicole bị che

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.