DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 147

với người ốm như em, nó sẽ là hiển nhiên cho anh. Bệnh tâm thần có ở khắp
nơi, ngoài ra em hoàn toàn suy nhược và nhục nhã, nếu đó là điều họ muốn.
Gia đình em xấu hổ nên bỏ mặc em, yêu cầu họ giúp đỡ hoặc thương cảm
chẳng ích gì. Em đã chán ngấy và điều đó chỉ hủy hoại sức khỏe và tàn phá
thời gian của em, cứ như thể vấn đề là đầu óc em có thể chữa khỏi.

(2)

Em ở đây, trong một thứ té ra là nhà thương - nửa điên, vì chẳng có ai

nom có vẻ thích hợp nói cho em biết sự thật về mọi việc. Nếu như em chỉ
biết chuyện đang xảy ra giống như em biết lúc này em có thể chịu đựng em
đoán mình khá khỏe mạnh nhưng những người kia trông chẳng đáng làm em
hiểu rõ. Hiện giờ, khi em biết và phải trả giá cho sự tinh khôn, họ ngồi đó
cùng đàn chó và bảo em

(3)

hãy tin vào điều em đã tin. Đặc biệt có một thứ nhưng bây giờ em biết.

Em lẻ loi mọi lúc, xa cách bạn bè và gia đình ở tận bên kia Đại Tây Dương
em lang thang khắp mọi chỗ trong tình trạng gần như mê muội. Nếu anh có
thể xếp cho em làm phiên dịch (em biết tiếng Pháp, tiếng Đức thạo như tiếng
mẹ đẻ, biết tiếng Ý khá và một ít tiếng Tây Ban Nha) hoặc trong xe cấp cứu
hoặc đoàn y tá của

(4)

Hội Chữ thập đỏ, tuy em sẽ phải đòi anh chứng tỏ sự may mắn lớn lao.
Và đây nữa:
Vì anh không chấp nhận lời giải thích của em về vấn đề đó, ít nhất anh

cũng giải thích cho em anh nghĩ gì, vì anh có bộ mặt mèo hiền lành, và
không có diện mạo khang khác hình như đang là mốt ở đây. Bác sĩ Gregory
cho em một bức ảnh chụp nhanh của anh, không điển trai như anh mặc quân
phục, nhưng trông trẻ hơn.

ĐẠI ÚY CỦA EM - Rất vui nhận được bưu thiếp của anh. Em mừng vì

anh loại bỏ các y tá không đủ tư cách như thế - ôi, em hiểu rõ thư anh mà.
Em chỉ nghĩ từ khoảnh khắc gặp anh, anh đã khác đi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.