DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 208

và những động chạm mỏng manh như những nụ hôn và cái ôm trượt thẳng
qua da thịt vào mặt tiền của ý thức. Lẽ ra cô nên làm vài cử chỉ bằng thân
hình, thân hình đích thực của mình, cô lại giậm chân và hất đầu gần như
theo kiểu cổ. Cô thích mường tượng trước cái chết, tưởng tượng trước các
tai biến của bạn bè, khăng khăng bám riết lấy ý nghĩ về số phận bi thảm của
Nicole.

Người đàn ông trẻ hơn của Baby tháp tùng hai chị em xuống con đường

dốc và làm khổ họ vì cuộc hành trình mấp mô. Dick bị trật một mắt cá chân
ở lối rẽ ngoặt quá khuất khúc của đường trượt, nên chàng khoan khoái
thưởng thức “con dốc lài”

[132]

đầy trẻ con hoặc uống kơvát

[133]

cùng một

bác sĩ Nga ở khách sạn.

– Vui lên nào, Dick, - Nicole giục giã chàng. - Sao anh không gặp vài

người trong cái đám mít ướt kia và khiêu vũ với họ vào buổi chiều?

– Anh sẽ nói gì với họ?
Giọng nói trầm gần như khàn của nàng cao lên vài tông, mang vẻ đỏm

dáng ai oán:

– Cứ nói là: “Em ơi, em là người hát hay nhất”. Anh nghĩ là anh sẽ nói gì

kia?

– Anh không thích cả đám ấy. Họ có mùi xà phòng ôliu và bạc hà. Nhảy

với họ, anh có cảm giác như đang đẩy xe bò.

Đây là một chủ đề nguy hiểm, chàng phải thận trọng cho tới lúc không tự

nhiên, nhìn qua đầu các cô gái trẻ trung.

– Còn nhiều việc lắm đây, - Baby nói. - Thứ nhất, có nhiều tin ở nhà, tài

sản chúng ta vẫn sử dụng gọi là tài sản gốc. Ban đầu ngành hỏa xa chỉ mua
khoảng trung tâm của nó. Bây giờ họ mua hết phần còn lại của mẹ. Đây là
vấn đề đầu tư tiền bạc.

Giả vờ khó chịu vì câu chuyện xoay ra chiều hướng thô bạo, anh chàng

người Anh đi về phía một cô gái trên sàn. Nhìn theo anh ta bằng cái nhìn của
một cô gái Mỹ giàu có suốt đời, Baby ngang ngược nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.