DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 228

chằm chằm vào một con ngựa. Chàng huých khuỷu tay len qua đám đông
trong quầy giải lao, rồi chợt nhớ ra sở thích của Nicole, chàng lao tới rìa một
lều thầy bói và ngó vào bên trong. Một giọng nói đều đều mời chào:

– Con gái thứ bảy của người con gái thứ bảy sinh ra trên bờ sông Nin

mời ngài vào…

Buông cửa lều, chàng chạy tuốt tới giới hạn khu vui chơi bên hồ, một

vòng đu nhỏ từ từ quay tròn, nổi bật trên nền trời. Chàng tìm thấy nàng ở đó.

Lúc này chỉ có mình nàng ngồi trong con thuyền trên đỉnh vòng đu, và khi

nó hạ xuống, chàng thấy nàng cười vui vẻ, chàng lẩn vào đám đông, một
đám đông ở vòng quay tiếp theo đã phát hiện ra xúc cảm mãnh liệt trong sự
cuồng loạn của Nicole.

– Nhìn kìa! Nhìn người phụ nữ Anh kia kìa!
Nàng lại xuống thấp, lần này bánh xe và tiếng nhạc chậm dần, rồi hàng

chục người vây quanh vòng đu, tất cả bị tiếng cười của nàng cuốn hút và
cười theo, si ngốc một cách dễ thương. Nhưng khi trông thấy Dick, tiếng
cười của nàng tắt ngấm, nàng làm một cử chỉ trượt xuống và lẩn khỏi chàng,
nhưng chàng nắm cánh tay nàng và giữ chặt lúc họ bỏ đi.

– Sao em mất kiểm soát đến thế này?
– Anh thừa biết vì sao rồi.
– Không, anh không biết.
– Thật ngớ ngẩn, để em nhàn rỗi, vô công rồi nghề, đó là sự sỉ nhục cho

trí thông minh của em. Anh đừng tưởng em không thấy cô gái đó nhìn anh,
cái con bé da ngăm ngăm ấy. Chao ôi, thật lố bịch, một đứa trẻ con, không
quá mười lăm tuổi. Anh tưởng em không trông thấy ư?

– Dừng ở đây một lát và yên nào.
Họ ngồi xuống bên bàn, cái nhìn của nàng chìm trong nỗi nghi ngờ sâu

sắc, bàn tay nàng đưa từ bên này sang bên kia viền mắt như bị tắc.

– Em muốn uống, em muốn một cốc brandy.
– Anh không thể cho em uống brandy, em có thể uống bia Đức nếu khát.
– Tại sao em không được uống brandy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.