DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 282

– Tôi chia tay ông ở đây, - Swanson nói nhanh. - Tôi đã bảo chị vợ của

anh là luật sư của chúng tôi sẽ gặp anh ở tầng trên phòng xử. Anh phải thận
trọng đấy.

– Tạm biệt. - Dick lễ phép bắt tay. - Cảm ơn anh rất nhiều. Tôi cảm thấy

anh có một tương lai...

Mỉm cười lần nữa, Swanson vội bỏ đi, tiếp tục giữ vẻ trịnh trọng, không

tán thành.

Họ vào một cái sân trong, bốn phía là những cầu thang ngoài dẫn lên các

phòng tầng trên. Lúc họ băng qua, tiếng rên rỉ, tiếng huýt sáo, ê ê nổ tung từ
những người đang thơ thẩn trong sân, các giọng nói đầy giận dữ và khinh bỉ.
Dick nhìn quanh chằm chặp.

– Gì thế? - Chàng hỏi, kinh hãi.
Một trong các cảnh sát nói với đám đông và các âm thanh tắt lặng.
Họ vào phòng xử án. Một luật sư Ý ăn vận xoàng xĩnh từ tòa Lãnh sự

trình bày đầy đủ chi tiết với chánh án trong lúc Dick và Collis đợi ở một
bên. Một người nào đó biết tiếng Anh quay khỏi cửa sổ và giải thích với
đám đông trong sân lúc họ đi qua. Một người Frascati

[179]

đã hãm hiếp và

giết chết một bé gái năm tuổi cũng bị xử sáng hôm ấy, nên đám đông tưởng
nhầm là Dick.

Vài phút sau, luật sư bảo Dick được tự do, tòa án cho rằng chàng bị trừng

phạt thế là đủ.

– Đủ ư! - Dick kêu lên. - Trừng phạt vì tội gì?
– Đi thôi, - Collis nói. - Bây giờ anh không thể làm gì được đâu.
– Nhưng tôi đã làm gì, ngoài việc đánh nhau với các tài xế taxi?
– Họ khẳng định anh tấn công một thám tử, hình như anh sắp bắt tay và

đánh anh ta...

– Không đúng! Tôi bảo là sẽ đánh anh ta... tôi không biết anh ta là thám

tử.

– Tốt hơn hết là anh đi đi, - viên luật sư giục.
– Đi thôi. - Collis nắm cánh tay chàng và họ xuống các bậc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.