DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 92

sự trong trắng lạ thường, như thể có hàng loạt sự việc ngẫu nhiên đưa đẩy
họ, nhiều đến mức rốt cuộc họ rút ra kết luận rằng họ sinh ra để dành cho
nhau. Họ tới với đôi bàn tay sạch sẽ, hoặc dường như chỉ chuyển động với
sự lạ lùng và bí mật.

Với Dick, quãng đường này là ngắn, đã tới chỗ rẽ trước khi họ tới khách

sạn.

– Không được làm gì hết nhé, - chàng dặn, với cảm giác hốt hoảng. - Anh

yêu em, nhưng việc đó không thay đổi gì những điều anh đã nói đêm qua.

– Bây giờ chẳng còn gì quan trọng nữa. Em chỉ muốn anh yêu em thôi,

nếu anh yêu em, mọi sự đều tốt đẹp.

– Thật không may là anh lại yêu em. Nhưng Nicole phải không biết

chuyện này, cô ấy không được nghi ngờ dù chỉ thoáng qua. Nicole và anh
phải chung sống hòa thuận. Về mặt nào đó, nó còn quan trọng hơn là chỉ
muốn thế.

– Hôn em lần nữa đi.
Chàng hôn nàng, nhưng vội vã buông nàng ra.
– Không được để Nicole đau khổ, cô ấy yêu anh và anh yêu cô ấy, em

phải hiểu điều đó.

Rosemary hiểu, nàng hiểu rất rõ rằng, không được làm ai đau đớn. Nàng

biết vợ chồng Diver yêu thương nhau vì đó đã từng là giả định đầu tiên của
nàng. Tuy vậy, nàng cho đó là một mối quan hệ khá lạnh lùng, và hơi giống
với tình yêu của nàng với mẹ. Nếu yêu nhau thắm thiết, không nên để người
ngoài thấy sự thiếu vắng những xúc cảm mãnh liệt bên trong.

Đoán được suy nghĩ của nàng, chàng nói:
– Anh muốn nói rằng tình yêu thực sự phức tạp hơn anh có thể nói với

em. Nó phải chịu trách nhiệm cho cuộc quyết đấu điên rồ đó.

– Sao anh biết về nó? Em tưởng bọn em đã giữ kín với anh rồi.
– Em ngỡ Abe có thể giữ được bí mật sao? - Chàng đáp, vẻ châm biếm

cay chua. - Thà công bố một điều bí mật qua radio, đăng báo, nhưng đừng
bao giờ kể với một người uống mỗi ngày nhiều hơn ba hoặc bốn cốc rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.