ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 115

-Bé Na có sao không con?

-Dạ không, chỉ là… có con nhện to trong phòng vệ sinh làm em nó giật

mình hét toáng lên thôi. Nội yên tâm!

-Ờ _ nội gật gù.

Chị trở vào bếp hâm nóng lại cháo, nội định quay ra thì nhớ đến Kì Lâm

không *không biết con bé đâu rồi mà từ sáng đến giờ không thấy?*

-À, Trâm Anh nè.

-Dạ, con nghe. _ chị trả lời, tay vẫn tiếp tục công việc.-Con có thấy…

nhỏ Lâm không?

Nghe nội hỏi chị cười nhẹ đậy nắp xoong quay lại.

-Dạ con kêu Kì Lâm về chuẩn bị đi học từ sớm rồi ạ, lỡ mất buổi học thì

hổng hết kiến thức. Con cũng đưa vở Na Na cho Kì Lâm chép hộ luôn rồi,
nội đừng lo nữa nha; giờ nội ăn sáng đi kẻo lại mất sức đó nội _ nói xong
chị lại quay vào bếp.

Nội gật gù, nhìn theo từng cử chỉ của chị nội nghĩ bụng nhưng không nói

ra *Trâm Anh, con quả là một cô gái tốt. Nội cám ơn con nhiều lắm…!
Haiz… Tuấn ah! Con không chỉ là một ông anh tồi, một đứa cháu hư mà
hơn hết con là một thằng đàn ông tồi.*

Chị bưng tô cháo lên phòng cho cô, cô đang chảy tóc nhưng có vẻ cũng

là khổ sở so với cô trong lúc này. Chị thấy thế liền đặt tô cháo lên đầu tủ
đèn rồi cầm lấy chiếc lược trên tay cô.

-Để chị. _ chị chải tóc và buộc lại gọn gàng hộ cô. Cô ngoan ngoãn ngồi

yên để chị cột tóc cho.s

Chải xong, chị bỏ lược xuống, bưng tô cháo lại trước mặt cô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.