ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 122

-Dạ

-Con đi với nội không?

-Đi đâu hả nội?

-Qua nhà bà Ba ăn chè, nay bả nấu chè rồi gọi hai ông cháu mình qua ăn.

-Thôi con không đi đâu, nội đi đi.

-Con cứ ngồi trong phòng cả ngày vậy sao chịu nổi, đi cho khuây khỏa

hít thở khí trời mới mau khỏi bệnh chứ con!

-Con không thích. _ cô nhìn ra pgiá cửa sổ, nói.

Hiểu ý nên nội không ép nữa.

¬-Vậy nội cũng không đi nữa. _ nội buồn bã định xuống nhà.

-Sao vậy nội? _ cô gọi với.

-Haiz… để con ở nhà một mình, con gái con đứa, lại còn đang bệnh nội

không yên tâm.

-Chậc… nội không phải lo cho con đâu con lớn rồi chứ bé bỏng gì nữa

đâu, hơn nữa lát có chị Trâm Anh ghé qua chơi với con mà nội (nổ); nội cứ
yên tâm đi ăn món chè ngọt ngào đang nghi ngút khói ở nhà ngoại đi! _ cô
nói rồi nháy mắt tinh nghịch.

-Con nhỏ này. _ nội gườm yêu.

-Thôi nội đi đi kẻo ngoại monggggg. _ cô cố tình kéo dài ra.

-Con không sao thật chứ?

-Thật, nội yên tâm! _ cô vừa nói vừa hất hất tay về phía nội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.