ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 607

- Hì…

- Lát nhớ ăn cơm đó!

- Dạ!

Vào phòng đóng cửa lại, những câu hỏi có cánh đó lại bay đến bên cô

“cạp cạp” inh ỏi.

Quyết định xử lí từng vụ một cô lấy điện thoại bấm số gọi đến cậu.

“Yêu một ai là khi từ trong nghĩ suy là bao đợi mong

Đời em đã vui hơn xưa vì ta đã gần bên nhau

Love me, love me (à ha) kiss me, kiss me (moahh)…”

Có tiếng nhạc quen quen phát ra từ chiếc cặp trên bàn cô.

- Ủa… nhạc ở đâu vậy ta? _ cô đưa điện thoại xa tai ra và lắng thử xem

tiếng nhạc đó ở đâu.

Cô bước gần đến bàn học…

- Phải rồi, điện thoại lẫn cặp sách của Gia Bảo mình giữ hết mà.

Vì hồi sáng cậu vội đi mà chưa lấy cặp nên cô đã cầm về cho cậu.

Lấy điện thoại trong cặp cậu ra, mặt cô bỗng tím lịm. Cái ảnh cậu dùng

làm màn hình chờ kia là tướng tá kì dị lúc cô đang say giấc nồng… mặt
nghệt ra, tay chân tứ phía, đầu tóc rối tung…

- Hoàng Gia Bảo!… Cậu dìm hàng tớ đấy hả? _ cô rít qua kẽ răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.