ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 695

- Ủa chị Trâm Anh đâu ạ? Sao anh lại ra một mình? _ cô ngạc nhiên khi

thấy Gia Huy một mình đi ra từ bệnh viện.

- Cô ấy nói muốn đi tolet chắc lát sẽ ra ngay thôi em đừng lo.

- Sao anh không đưa chị ấy đi? _ cậu hỏi.

- Cô ấy muốn tự đi một mình.

- Không sao đâu mà, mấy đứa yên tâm đi. _ nội nói.

Khi còn chung đôi Thiên Tuấn và Trâm Anh đã giao hẹn rằng nếu có một

ngày nửa kia tặng cho nửa còn lại sợi chỉ đỏ thì đó chính là lời chúc phúc
của nửa kia để nửa còn lại có lối đi riêng, còn nếu là sợi chỉ xanh thì đó sẽ
là sự hy vọng và niềm tin để hai người tiếp tục. Trâm Anh không có chỉ
xanh nhưng chiếc khăn kia được làm từ hàng trăm sợi chỉ xanh kết lại và đó
là quá đủ để Thiên Tuấn nhận ra tình yêu và sự tin tưởng của chị dành cho
ạnh lớn đến nhường nào…

Bỗng…

Một vòng tay… một hơi thở… một nhịp đập… một hơi ấm rất quen

thuộc mà Trâm Anh đã khắc sâu nó tự khi nào quấn lấy cô từ phía sau…

*Anh…* _ Trâm Anh vui đến trở nên bất động nhưng vẫn cố giữ bình

tĩnh để không tạo ra những hành động quá khích.

- Khờ quá, em cứ mãi ngốc thế sao anh có thể yên tâm được chứ.

- …

- Em có chắc rằng sau này anh sẽ không phụ sự chờ đợi của em không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.