ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 87

-Chưa phân thắng bại mà, mới hết một hiệp đừng vội đắc thắng.

-Được tôi chơi, để xem cậu kiêu ngạo được tới đâu? (không biết giờ ai

đang kiêu nữa ah)

-Vậy hai đứa chơi đi, nội với ngoại về trước nghen! Đói quá rồi. _ nội

nói.

-Ừ cũng 8h rồi đấy, hai đứa chơi lẹ rồi về ăn sáng nha! _ ngoại dặn.

Song cả hai cụ cùng ra về. đợi hai cụ đi khuất cô nói:

-Tiếp chứ?

-Khoan. _ cậu chặn lại.

-Gì nữa đây? Hay là đổi ý? _ cô hất mặt về phía cậu.

-Để trận đấu gay hơn tôi có một điều kiện.

-Hềhề… sợ thua nên ra điều kiện để lỡ thua còn cứu thân sao? _ cô lên

giọng.

-Đừng nghĩ mình cái gì cũng nhất.

-Sao tôi nghe câu này quen quen vậy ta? Hình như nãy tôi có nghe ruồi

muỗi ở đâu vo ve rồi mà tôi thấy có gì sảy ra đâu.

-Ruồi muỗi vo ve với nhau mà cô cũng nghe thấy thì cô cũng đâu phải

hạng xoàng. Hik… _ cậu đá đểu cô.

-Cậu… hik, cũng giỏi mồm mép gớm! OK! Điều kiện gì?

-Nếu ai thua thì từ nay người thắng có chọc phá như thế nào cũng không

được trả đũa, ok?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.